Hàng vạn khán giả nín thở, tưởng chừng năm gã nam nhân đều đã chịu kết cục gục ngã dưới chân hai dâm nữ tiên giai Thiết Mộc Tử La và Liễu Như Yên, nhưng không. Trung niên nhân lực lưỡng đôi mắt đỏ ngầu mím chặt môi, đấm mạnh tay xuống sàn thủy tinh lầy lội dâm thủy.
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía Lạc Thủy, tuyệt thế thần nữ nhan sắc lộng lẫy với khí chất viễn siêu phàm trần, thân thể lại gợi cảm nóng bỏng chìm đắm trong thế tục. Hai mặt đối lập ấy lại cùng xuất hiện trên người nàng hòa hợp một cách hoàn mỹ, giống như âm dương thái cực tương sinh đồng liên.
Ánh ban mai nhảy nhót trên tấm vai trần, tia nắng nhẹ chiếu rọi lên làn da trắng mịn giống như khoác thêm một tầng áo lung linh thánh khiết mờ ảo. Lạc Thủy thời khắc này giống như một vị Thái Dương thần nữ tỏa ra hào quang vạn trượng chiếu rọi soi sáng cho những kẻ mù lòa đang lần mò trong màn đêm u tối.
“Không! Ta không cam tâm, ta nhất định phải chạm được tới nàng!”
Trung niên nhân gào vang, giọng khàn đặc, động lực bùng cháy tiếp thêm cho hắn sức mạnh, tấm thân rã rời bắt đầu lê từng chút về phía nàng. Hán tử râu xồm đang nhắm mắt kiệt sức cũng chợt bừng tỉnh, hắn nghiến răng gượng dậy, chật vật bò theo.
Hai kẻ như những con thú hoang hấp hối hướng về Lạc Thủy tìm cho mình con đường sống, để lại sau lưng là ba gã còn lại, hai lão già cùng nam tử tuấn tú vẫn nằm đó, hữu tâm vô lực chấp nhận buông xuôi.
Khán giả lại rộ lên ồn ào, kẻ vỗ tay cỗ vũ nhiệt tình, người lại bĩu môi chê bai.
“Đúng vậy, tiến lên nào, đã đi đến bước này mà còn bỏ cuộc thì không đáng mặt nam nhi chút nào, ít nhất phải cùng thần nữ hợp hoan giao ái một trận rồi mới gục chứ.”
“Haha, có chí khí, cố lên, tiếp tục tiến về phía trước đi.”
“Xì, hai tên thân xác đã tàn tạ còn cố để làm gì? Trông bộ dáng đó dù thành công lết được tới gần thần nữ thì liệu có đủ sức chịu được một hiệp với nàng không?”
“Cố quá coi chừng quá cố luôn đó, bỏ cuộc đi. Thần nữ thánh khiết tuyệt luân không phải thứ để các ngươi si tâm vọng tưởng muốn chạm vào là được đâu.”
Thiết Mộc Tử La và Liễu Như Yên cũng không có ý định ngăn cản đồng loạt tránh qua một bên nhường đường, bọn họ đã làm tròn trách nhiệm, chuyện kế tiếp là vấn đề của vị chính cung chủ mẫu kia rồi.
Lạc Thủy đứng sừng sững ở đó, đôi mắt hạnh óng ánh như muôn ngàn tinh tú, môi mọng treo nụ cười tình nhìn chằm chằm hai gã đang với tay về phía mình, ánh nhìn sâu thẳm, không ai đoán nổi nàng nghĩ gì.
Trung niên nhân cơ bắp run rẩy, mồ hôi túa ra đầm đìa cắn răng lê đi từng tấc, tâm trí hắn hiện tại chỉ còn hình bóng Lạc Thủy, vị nữ thần nhục dục mà hắn luôn ôm chấp niệm.
“Chỉ cần chạm được nàng, được nàng đáp lại tấm thịnh tình thì đời này ta sống không uổng.”
Bên cạnh gã hán tử râu xồm cũng đang bám sát, vừa bò vừa thở hổn hển, mắt đỏ ngầu si mê, đầu óc hắn bay bổng tưởng tượng tới viễn cảnh lồn thần nữ nuốt trọn con cặc của mình, lòng dâng trào dục vọng khiến thân thể kiệt quệ vẫn quyết tâm bò tới.
Khoảng cách đôi bên chỉ vài thước nhưng với họ lúc này lại dài như thiên niên, mỗi tấc là cuộc chiến giữa ý chí và nhục thể rã rời sắp sụp đổ.
Cuối cùng, sau hơn một khắc thời gian, hai gã cũng đã lê được tấm thân rệu rã tới dưới chân Lạc Thủy, họ ngẩng đầu nhìn nàng, đôi mắt chất chứa si mê mong đợi cùng dục vọng bùng cháy.
Lạc Thủy cúi xuống, nhũ phong rung nhẹ, nàng nở nụ cười mị hoặc như rót mật.
“Làm tốt lắm, nhị vị hảo hán, các ngươi đã vượt qua hàng vạn đối thủ, chinh phục bốn tầng tháp mỹ nhân, dùng toàn bộ sức lực cùng ý chí để đến tận đây, sự nỗ lực này đáng được khen ngợi. Như đã hứa, kẻ vượt bốn tầng sẽ được vinh hạnh cùng thiếp thân một phen ân ái, chỉ là…”
Nàng liếm môi mọng, mắt lấp lánh tà mị.
“Nhị vị liệu có còn đủ sức để tận hưởng không?”
Trung niên nhân yết hầu chuyển động, đại dương vật dưới hông giật mạnh đòi hỏi. Hán tử râu xồm cũng thở gấp, côn thịt cương cứng ngẩng lên, ánh mắt bừng cháy khát khao.
Họ không mở miệng, nhưng biểu hiện cơ thể đã nói rõ ý muốn. Chỉ cần được cùng thần nữ hưởng thụ vui thú xác thịt thì dù có mất đi nửa cái mạng vẫn đang giá.
“Ân, tốt, vậy thì để thiếp thân chơi với hai người, để xem nhị vị có thực sự chịu được hay không?”
Lạc Thủy gật đầu, ánh mắt lấp lánh mị ý bước tới, thân hình nóng bỏng đẫy đà uyển chuyển cúi người ngồi bệt giữa hai gã. Bàn tay ngọc ngà mềm mại như lụa đưa ra trực tiếp nắm lấy côn thịt thô sần của trung niên nhân, từ từ vuốt nhẹ từ gốc lên quy đầu, ngón cái mân mê lỗ tiểu đang rỉ dịch nhờn, sau đó từ tốn tuốt sục khi nhanh khi chậm như gảy đàn trêu đùa.
Cảm giác mát lạnh từ bàn tay nàng truyền đến khiến từng tế bào trên thân dương vật trung niên nhân như nhảy múa hân hoan, một sự sung sướng đến tê dại lan tràn khắp cơ thể khiến hắn bất giác hừ hừ rên lên.
“Ôi… bàn tay thần nữ, hừ, chưa bao giờ ta cảm thấy sướng như vậy a…”
Lạc Thủy nghiêng đầu cười nhạt, tóc đen óng mượt thả rũ xuống, tay còn lại gãi nhẹ lên bìu dái hắn, móng tay khẽ cào khiến côn thịt càng giật mạnh, dịch nhờn trào ra nhớp nhúa, quy đầu phình to như sắp nổ đến nơi.
Đồng thời, bàn chân trần tinh tế với những ngón ngọc được sơn đỏ đạp mạnh lên côn thịt gân guốc của hán tử râu xồm, gan bàn chân chà xát thân cặc, ép chặt xuống bụng hắn, rồi đẩy đưa tới lui. Lạc Thủy kẹp quy đầu đỏ hỏn giữa kẽ ngón chân xoay nhẹ như nhào bột.
“Hự… aaa… ôi trời… ôi trời… ta có nằm mơ không? Thần nữ đang giúp ta vuốt trụ… Ôi chân nàng mềm quá, phê chết mất…”
Hán tử râu xồm giọng ồm ồm gầm gừ, toàn thân hắn căng cứng, từng mạch máu nơi côn thịt như sắp nổ tung. Nàng miệt mài chà xát, thi thoảng còn đạp mạnh bạo ép cho thân cặc giật nảy, ngón chân cái gãy lên lỗ tiểu đem dịch nhờn tiết ra bôi đều lên khắp chân ngọc khiến chúng nhầy nhụa trơn bóng.
Trung niên nhân rên hừ hừ, côn thịt vốn chai lì như khúc gỗ sau khi qua bàn tay thần nữ kích thích bỗng lấy lại cảm giác, từng thớ thịt giật điên cuồng, dịch nhờn rỉ ra chảy ướt tay nàng.
Hán tử râu xồm mắt trợn trừng đầy khoái ý, côn thịt dưới bàn chân Lạc Thủy đau thốn xen lẫn sung sướng tột độ, gan bàn chân chà xát đến nóng như lửa đốt. Hai người đồng thời hét lớn, giọng trầm đục tê dại.
“Ồ… ồ… ta, sắp tới rồi… hộc…”
“Khục… a… chân nàng sướng chết a… ta cũng ra đây… bắn…”
Lạc Thủy cười ngọt ngào, tròng mắt lấp lánh tà mị, nàng càng ra sức tay chân cùng vận khởi khuấy sục chà xát mãnh liệt hơn, sau mấy mươi giây, hai gã đều không hẹn mà cùng thét lớn.
Hai con cặc co giật dữ dội rồi lần nữa ào ào phun ra chất lỏng trắng đục dính đầy bàn tay và chân Lạc Thủy. Và có lẽ đây cũng là lần xuất tinh cuối cùng của họ trong hôm nay rồi, hai người sau đó nằm xụi lơ trên sàn, tinh lực bị vắt đến giọt cuối cùng, hai mắt trợn trừng, miệng sùi bọt mép rồi ngất đi không còn biết trời trăng gì nữa.
Lạc Thủy đứng dậy, nhìn lấy bàn tay đang lưu lại từng vệt tinh dịch, nàng không chút ngần ngại cứ vậy đưa lên miệng liếm lấy rồi nhấm nháp ngon lành sau đó liếc qua hai người khẽ lắc đầu.
“Ưm, mùi vị cũng không tệ, nhưng mà hai người cũng chỉ có thể đi tới đây thôi, rất tiếc, không có số hưởng rồi.”
Lời của nàng vang lên khắp đại điện cũng đã thay cho lời tuyên bố sau cùng kết thúc trận chung kết của bên nam giới. Kết quả chung cuộc trung niên nhân và hán tử râu xồm xem như đồng hạng nhất, tuy nhiên ở cửa của Lạc Thủy lại không thể vượt qua.
Đám đông khán giả có người thở dài tiếc nuối thay cho hai tên kia, cũng có kẻ hả hê cho đó là đương nhiên, Lạc Thủy thần nữ sẽ mãi mãi cao quý tuyệt luân không thể bị bất cứ tên phàm phu nào có được, đây là kết quả mà mọi người cho là hợp lý nhất.
Lạc Thủy cùng các tỷ muội tình nô bước lên lầu cao dõi mắt nhìn xuống, trong sảnh mười nam nhân ai nấy nằm vạ vật như chết trôi, bốn cái nữ tử cũng sớm bị đám hán tử da đen bạo địt tập thể đến ngất lịm chỏng chơ trên sàn. Khắp nơi đều có dấu vết của các trận truy hoan, tinh dịch, dâm thủy, nước tiểu trộn lẫn bốc lên từng cỗ mùi đặc trưng tanh tưởi.
Lạc Thủy hướng về đám đông phất tay, giọng lanh lảnh đầy uy lực truyền vào tai từng người.
“Cuộc thi đấu chung kết đã kết thúc, cũng là khép lại phần cuối cùng của thịnh hội do Tuyết Liên Cung tổ chức hôm nay. Chư vị đạo hữu, cảm tạ mọi người đã ở lại đây tham dự cùng cỗ vũ. Phần thưởng dành cho người thắng cuộc sẽ được chúng ta trao sau khi họ tỉnh lại.”
“Như đã hứa, mọi người có mặt đều là bằng hữu, thiếp thân sẽ thu lại kết giới để mọi người an toàn rời đi. Sau này nếu ai có chuyện cần cậy nhờ hãy cứ đến tìm, thiếp thân cùng Tuyết Liên Cung sẽ hết lòng giúp đỡ các vị.”
Nói rồi Lạc Thủy và chúng nữ giống như đã có bàn bạc từ trước, mười mấy người đồng thời cùng nhau trầm người hạ thấp trọng tâm, thân thể trần truồng phơi bày ra tư thế dâm đãng nhất khoe hết bộ vị nhảy cảm.
Các nàng cứ vậy lắc lư thân thể, hông hẩy lên liên tục thể hiện điệu nhảy gợi dục, vú sữa nẩy tưng tưng, mông đít ngoáy điệu nghệ, khuôn mặt treo lên biểu cảm hứng tình đĩ thỏa nhất.
Sau cùng, lấy Lạc Thủy làm chủ, từng người đứng dạng háng, hai tay vạch mở mép lồn ra hết cỡ, từng dòng nước dâm từ trong âm đạo không chút báo trước cứ vậy triều phun như thác đổ nhắm về phía hàng vạn khán giả ngoài kia.
Đám đông quần chúng giây trước vốn còn đang ngơ ngác hoang mang thì giây sau đã bị cơn mưa dâm thủy xối cho toàn thân ướt nhẹp, cả người bốc lên từng trận hương vị dâm mỹ.
Thế nhưng trái với phản ứng còn kháng cự tránh né lúc đầu, hiện tại mấy vạn người đều giống như phát cuồng vỗ tay tung hô cuồng nhiệt giống như thứ nước vừa tưới lên người mình là tiên thủy thần nhưỡng vậy, họ đồng thanh hô vang.
“Tuyết Liên Cung! Tuyệt thế dâm tông! Lạc Thủy thần nữ! Thiên hạ đệ nhất dâm kỹ!”
Theo từng tiếng hò reo phấn khích đó, Lạc Thủy nhún người bay lên phiêu phù giữa không trung, bàn tay nàng cầm theo bảo bình không gian. Miệng lâm râm thanh âm chú ngữ tụng niệm, cung điện thủy linh đồ sộ bỗng chốc gợn sóng lăn tăn sau đó từ từ phân giải trở lại thành nước rồi chảy ngược vào trong bình.
Chẳng mấy chốc, toà kiến trúc kỳ vĩ đã hoàn toàn bốc hơi trả lại mặt sân bên ngoài đại môn Tuyết Liên Cung như cũ, những dấu vết cày xới trước đó cũng biến mất hoàn toàn giống như nơi đây chưa từng xảy ra cuộc chiến cấp tiên rung chuyển trời đất nào vậy.
Tỏa Thiên Phù cũng được Lạc Thủy thu về, vùng không gian không còn bị phong cấm nữa, ai cũng có thể ra vào tự do. Hàng vạn người đều hướng về phía nàng khấu đầu hành lễ sau đó mang theo tâm tình vẫn còn hơi luyến tiếc mà lục tục kéo nhau rời khỏi.
Họ sẽ vĩnh viễn không quên những ký ức về một đêm dâm loạn này, đặc biệt là vị thần nữ diễm lệ tuyệt luân kia. Tất cả chỉ mới trôi qua một ngày một đêm nhưng đối với họ trải nghiệm một ngày một đêm này có thể viết thành một cuốn sách dày lưu truyền hậu thế.
Ở bên ngoài cũng đang có một đám đông tu sĩ tập trung nhìn vào mong mỏi chờ đợi, họ đều là những người đến sau bị tỏa Thiên Phù ngăn cách không thể xâm nhập được, ai nấy lòng mang thấp thỏm tò mò không biết diễn biến bên trong thế nào.
Khi thấy hàng đoàn người lũ lượt kéo ra, những tu sĩ bên ngoài liền tiến tới bắt chuyện hỏi han tình huống. Rất nhiều người lại tỏ ra trầm mặc im lặng sau đó mạnh ai nấy tách ra nhanh chóng rời khỏi nơi đây.
Bọn họ đều là những tu sĩ tham gia vào thịnh yến, không muốn lưu lại thứ nhất là vì da mặt mỏng sợ bị chê cười khi góp mặt trong bữa tiệc xác thịt đó, nguyên nhân nữa là mang theo cơ duyên bảo vật sợ sẽ trở thành con mồi béo bở của đám người tham lam kia.
Tuy Tuyết Liên Cung có hứa đảm bảo an toàn cho họ nhưng thế gian này không thiếu nhất là những kẻ liều mạng, đạo lý thất phu vô tội hoài bích có tội họ vẫn là hiểu rõ.
Tất nhiên cũng có không ít kẻ bị loại từ sớm vẫn vô tư ở lại hứng khởi kể hết sự tình, từ chuyện Tuyết Liên Cung bị địch nhân bao vây, tầng tầng dị biến xuất hiện, cho đến khi tiên nhân tham chiến, thần nữ trấn áp toàn trường quét sạch đối thủ. Sau đó là một đêm thịnh hội dâm dục ngập tràn, các trò chơi thử thách độc lạ.
Đám người bên ngoài nghe như đọc thiên thư, ai nấy nghệch mặt há hốc mồm vì kinh ngạc, nếu không phải nhiều người cùng nhau xác nhận thì bọn họ còn nghĩ đối phương đang bịa chuyện nữa đấy.
Nhưng có một điểm kỳ lạ khiến tất cả tu sĩ đều rùng mình lạnh toát, đó là khi có người hỏi tới vị thần nữ tên Lạc Thủy kia thì những kẻ từng chứng kiến lại trở nên mờ mịt á khẩu. Họ chỉ có thể mô tả nàng bá đạo tuyệt luân nhan sắc khuynh thành nhưng tuyệt nhiên lại không ai nhớ được diện mạo của nàng ra sao.
Một nhân vật chủ chốt trung tâm của sự kiện như thế làm sao những người có mặt lại quên được? Điều quỷ dị hơn nữa là có không ít kẻ sở hữu pháp bảo có công dụng ghi hình lưu ảnh khi đem ra chiếu lại thì những cảnh mà Lạc Thủy xuất hiện dung mạo nàng đều được che mờ, giống như có một tầng mây mù bao phủ không cho đám phàm giai bọn họ nhìn rõ chân diện mục của thần nữ vậy.
Ngoài nàng ra thì các nữ khác lên hình đều vô cùng rõ ràng chi tiết, đến lúc này thì kẻ ngốc cũng hiểu, đây rõ ràng là thuật che giấu của thần nữ, nàng không muốn danh tính của mình tiết lộ ra ngoài.
Hàng vạn người sau đó đều mạnh ai nấy tản ra, tuyệt nhiên không có kẻ ngu ngốc nào dám tới gần Tuyết Liên Cung thăm dò. Tin chắc trong một thời gian không lâu tin tức trận chiến tràn đầy màu sắc dâm dục hôm nay sẽ sớm lan truyền khắp thiên hạ.
Chu Cương Liệt nhìn chúng tu sĩ đã đi xa, bàn tay khẽ thu lại. Vừa rồi không ai khác chính hắn đã ra tay dùng bí ẩn xóa đi một phần ký ức về Lạc Thủy trong tâm trí bọn họ.
Hắn có thể để nàng thỏa sức chơi đùa phô bày dâm tính, nhưng Lạc Thủy là thê tử của hắn, tương lai nói không chừng còn sẽ trở thành tiên trên Thiên Đình, nếu để việc nàng hoang dâm vô độ ở hạ giới bị lan truyền đến tai những kẻ trên kia thì không tốt chút nào.
Đến đây thì hắn cũng không cần phải che đậy bản thân nữa, trên tay bế lấy Đãng Hồng Trần đang nũng nịu tựa vào lòng mình từ từ đáp xuống trước đại môn nơi Lạc Thủy và chúng nữ đã tập trung chờ sẵn.
Mười hai nam nhân cùng bốn nữ tử tham gia trận chung kết đã được Hi Nguyệt sớm sắp xếp đưa vào trong Tuyết Liên Cung tịnh dưỡng, bọn họ đều chơi bời quá độ ai nấy mệt mỏi rã rời nhất thời khó thể nhấc người được.
Sau vài canh giờ nữa công hiệu của khí vụ kích tình sẽ nhanh chóng biến mất, lúc đó đám người này và những kẻ đã hít phải đều tùy theo thể trạng mà trở nên suy yếu một khoảng thời gian.
Vả lại phần thưởng dành cho những người chiến thắng sau cùng Lạc Thủy vẫn chưa quyết định, còn cần phải nghe ý kiến của phu quân.
Chu Cương Liệt thân mặc cẩm bào thêu song long viền vàng, đai lưng chạm khắc đầu bạch hổ, sau lưng khoác áo choàng lông thú, trên tay bế lấy Đãng Hồng Trần toàn thân lõa lồ không một mảnh vải.
Hắn ôm lấy mỹ nhân đạp không từng bước đi xuống, phong thái như một vị tiên vương tuần du nhân gian, khí chất uy nghi làm người đối diện đều cảm nhận được áp lực rõ ràng.
Chúng nữ sớm đã nhìn đến ngây dại, nhất là các nàng Hi Nguyệt, Nguyệt Nga, Liễu Như Yên, A Khắc Thiên Kiều, Mộng Vân và Ân Tử Bình. Khuôn mặt góc cạnh hàm hậu nghiêm nghị đó, đôi mắt tinh anh như rọi thấu lòng người đó, nụ cười nhàn nhạt treo nơi khóe miệng đó các nàng đã sớm khắc ghi sâu trong lòng không thể nào quên.
Vị nam nhân như thần minh đó đã thực sự trở lại rồi!
Lấy Lạc Thủy dẫn đầu, các nàng đều đồng loạt dàn hàng ngang trước đại môn, từng bộ ngọc thể trần như nhộng vẫn lưu lại đầy những dấu vết của cuộc hoan lạc tối qua phản chiếu dưới ánh nắng ban mai.
Các nàng quỳ xuống một gối, hướng về phía Chu Cương Liệt vừa đáp xuống đất đồng thanh hô vang, giọng ngọt ngào đầy kích động.
“Mừng phu quân/ chủ nhân/ sư phụ trở về!!!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4 |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 12 |
Ngày cập nhật | 22/10/2025 05:33 (GMT+7) |