Truyện sex ở trang web truyensextv55.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensextv55.com, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensextv55.com tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 » Phần 12

Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4


Update Phần 12

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv55.com, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 12: Tin dữ

Đoàn người với hầu hết là mỹ nữ xinh đẹp như thiên tiên lại trần trụi khoe trọn vóc dáng và những nơi tư mật nhất lập tức thu hút ánh nhìn của đám môn đồ chấp sự mỗi nơi họ đi qua.

Những cái đệ tử kia tụ tập thành từng tốp rôm rả chỉ trỏ bàn tán, đám nam nhân ánh mắt ai nấy hau háu, miệng chảy cả nước dãi khi thấy nhiều tuyệt sắc giai nhân trần truồng dạo chơi như vậy.

Cung chủ Hi Nguyệt, phó cung chủ Khương Nguyệt Nga hay ba vị cung phụng A Khắc Thiên Kiều, Mộng Vân và Ân Tử Bình thì họ không lạ gì, các nàng đã nhiều lần tham gia các cuộc chơi dâm dục, hầu hết các nam đệ tử ở đây từng không dưới một lần được vinh hạnh ân ái với các nàng.

Nhưng hôm nay lại còn xuất hiện nhiều trang nữ tử mỹ mạo còn xuất sắc hơn, nhất là nàng đi đầu kia, nhan sắc đẹp như tranh vẽ, thân thể lại khêu gợi nóng bỏng như khiến đám đàn ông vừa nhìn mà bên dưới đã cứng ngắc hận không thể lập tức lao đến đè nàng xuống rong ruổi quất cắm một trận.

Điều làm các đệ tử bất ngờ hoang mang hơn nữa chính là vị cô tổ kia. Là môn đồ của Tuyết Liên Cung thì chắc chắn không ai không biết phía trên cung chủ còn có một vị cô tổ tu vi thông thiên tọa trấn. Nàng cũng từng vài lần xuất hiện, giảng dạy truyền đạo thuật cho chúng đệ tử, phong thái nghiêm trang thanh lãnh không giận mà uy làm những kẻ tà dâm không ai dám đối với nàng sinh ra bất cứ dục niệm nào.

Trong các cuộc ăn chơi thác loạn nàng cũng không bao giờ có mặt, bởi vậy chúng đệ tử đều xem Đãng Hồng Trần như một truyền kỳ cấm kị, người duy nhất trong tông phái dâm tu nhưng vẫn giữ bản thân thanh sạch cao quý.

Nhưng đến hôm nay bọn họ mới biết là mình đã lầm, nhìn vị cô tổ thường ngày trang nghiêm khó gần lúc này lại đang không chút ngượng ngùng trần truồng để lộ hết cảnh xuân khoát tay nam nhân đi dạo trên quan đạo. Khuôn mặt lại treo một nụ cười hạnh phúc hàm xuân như thiếu nữ vừa biết yêu.

Hóa ra nàng hoàn toàn không phải cao không với tới, chỉ là họ những cái nam nhân tầm thường không thể lọt vào mắt của nàng mà thôi.

Mà Chu Cương Liệt đi giữa một bầy oanh yến cũng thu hút sự chú ý của chúng đệ tử, hầu hết bọn họ đều tò mò không biết người đàn ông oai vệ kia có lai lịch như thế nào, nhiều người còn tặc lưỡi không giấu nổi cảm xúc ganh tị.

Đãng Hồng Trần trước bao nhiêu ánh nhìn soi mói của các đệ tử vẫn cứ vô tư khoác tay tình lang mặc kệ những đôi mắt hau háu săm soi lên khắp cơ thể gợi cảm lõa lồ của mình. Đây chính là bước đầu tiên của cuộc sống mới, nàng đã quyết tâm phải sống thực với bản chất, phô bày cơ thể một chút thì có gì phải ngại.

Dọc đường cũng có vài chấp sự và trưởng lão đời đầu của Tuyết Liên Cung nhận ra Chu Cương Liệt liền tiến tới kính cẩn chào hỏi. Những đệ tử sau này có thể không nhận thức, nhưng bọn họ là thế hệ nguyên lão đã góp phần khai tông lập phái đương nhiên phải biết rõ chủ nhân thực sự của thế lực này.

Chính nam nhân có khuôn mặt nghiêm nghị kia năm đó đã mạnh mẽ trấn áp địch nhân giúp Tuyết Lạc Cung báo thù rửa hận, kế tiếp lại hợp nhất với Liên Hoa Am của Đãng Hồng Trần lập ra Tuyết Liên Cung giúp họ có được chỗ dựa vững chắc trở thành thế lực cự đầu phía bắc Sở quốc cho đến ngày nay.

Thân là trưởng lão bọn họ cũng nhận được rất nhiều lợi ích, hưởng nguồn tài nguyên dồi dào phong phú, nhờ vậy mà ai nấy đều đột phá tu vi, người kém nhất cũng là Tán Tiên cảnh. Bởi vậy bọn họ đối với Chu Cương Liệt đều hết mực tôn kính giữ lễ.

Hắn vốn đang gấp gáp nên chỉ thuận miệng gật đầu chào hỏi qua loa sau đó đẩy nhanh cước bộ. Đoàn người lần lượt đi vào trong sảnh nghị sự, Chu Cương Liệt ngồi ở chủ vị hướng ánh mắt về phía Đãng Hồng Trần thúc giục.

“Bây giờ có thể nói cho ta mọi chuyện rồi chứ? Mạt Ly và Tiểu Điệp đã xảy ra vấn đề gì rồi?”

Đãng Hồng Trần đang định lên tiếng thì phía ngoài bỗng có một thân ảnh trông vô cùng chật vật mạnh mẽ tông cửa xông vào. Người kia toàn thân được băng bó trắng hếu, da thịt rỉ máu hiếm có chỗ nào còn lành lặn, may mà khuôn mặt chỉ hơi xước xát nên vẫn nhìn ra danh tính.

Nam tử với mái tóc bù xù lấm tấm sợi bạc, đôi mắt hõm sâu thâm quầng, con ngươi hằn lên chi chít tơ máu như chất chứa oán hận sâu như biển cả, hai má gầy hóp, hàm râu dài lởm chởm rối mù bẩn thỉu.

Kẻ này không ai khác chính là Quan Tùng, hắn đảo mắt nhìn quanh sảnh nghị sự một vòng, hoàn toàn không để ý chút nào đến những thân thể gợi cảm đang trần trụi khoe hàng kia, mọi sự chú ý lúc này chỉ tập trung tới Chu Cương Liệt đang ngồi chễm chệ ở chủ vị.

Quan Tùng tâm lý thập phần phấn khích, hắn bất chấp thân thể trọng thương mà lê từng bước hướng về phía trước, miệng lẩm bẩm đủ để mọi người có thể nghe rõ.

“Là ngài… ngài cuối cùng cũng đã về… cuối cùng ta cũng chờ được… khục…”

Chu Cương Liệt vẫn im lặng nhìn chằm chằm vào người đang đi tới kia, bằng vào Dục Nhãn của mình hắn có thể thấy rõ một luồng khí vụ đen kịt đang bao phủ quanh thân Quan Tùng, đây là cảm xúc mà hắn đang chất chứa bộc phát, có đau đớn, bi ai, thống khổ, căm hận, tức giận cùng sát ý nồng đậm.

Tên này hiện tại không khác gì một tôn ma đầu chìm đắm trong oán hận thao thiên, chúng nữ bị bộ dáng kinh khủng này của hắn dọa cho hãi hùng vội lui lại.

Quan Tùng chật vật một lúc mới đi đến cách Chu Cương Liệt vài thước, hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt uy nghi không lộ chút vui giận của đối phương, sau đó liền khụy gối quỳ rạp xuống phủ phục bái lạy, giọng khản đặc cất lên.

“Tiền bối… cầu xin ngài hãy giúp tại hạ báo thù cho nương tử… ta… ta có thể làm mọi thứ, chỉ cần ngài giúp ta… cái mạng quèn này của tại hạ nguyện bán rẻ cho tiền bối, dù ngài bảo ta đi chết ta cũng lập tức không từ chối…”

Lời nói đầy quyết tâm xen lẫn giọng điệu uất hận của Quan Tùng khiến bầu không khí trong sảnh thoáng chốc trở nên ngưng trọng lặng ngắt. Chu Cương Liệt vẫn chưa dời ánh mắt khỏi gã nam tử đang ôm đầy phẫn hận bên dưới, mấy mươi giây sau hắn mới trầm giọng lên tiếng.

“Hồng Loan ra sao rồi?”

Quan Tùng cả người run lên, đầu càng cúi thấp hơn như không đành lòng buông ra một câu.

“Nàng… đã chết… ngay trước mặt ta…”

Câu nói vừa thốt ra, chúng nữ bỗng nhiên cảm nhận được nhiệt độ xung quanh như hạ thấp, trong đôi mắt của vị chủ nhân chí cao vô thượng kia toát ra hàn mang khiến người nhìn vào đều rùng mình vì cảm giác lạnh thấu xương.

“Chu lang…” Đãng Hồng Trần thấy biểu hiện nghiêm trọng của tình lang vội tiến tới nắm lấy tay hắn muốn xoa dịu. Lạc Thủy cũng ở một bên vịn vai Chu Cương Liệt giữ cho hắn bình tĩnh, lần cuối cùng nàng nhìn thấy phu quân mình nổi giận như vậy cũng là hơn trăm năm về trước rồi.

Chính là trong trận chiến Tây Hải đó, lúc nàng cùng Tiểu Thiện tưởng chừng bị địch nhân hạ sát, phu quân đã triệt để nổi giận dường như muốn đem cả thiên địa đều hủy diệt. Lần này tâm tình của hắn có vẻ bình ổn hơn, nhưng nàng biết rõ sau hôm nay e là sẽ có kẻ gặp đại họa rồi.

Chu Cương Liệt thường ngày đều rất hòa nhã tươi cười, nhưng nữ nhân chính là điểm mấu chốt trong lòng hắn, dù chỉ là một tình nô nho nhỏ chơi đùa đi nữa, nếu có kẻ mắt mù dám tổn thương các nàng thì hắn cũng sẽ khiến đối phương phải chịu đau khổ gấp trăm lần.

Hắn khẽ nhắm mắt nhớ lại vị nương tử năm đó, Hồng Loan ngoại trừ nhan sắc xinh đẹp thì tính cách lẫn con người đều rất bình thường, nhưng cũng chính sự bình thường đó đã khơi gợi lên hứng thú chinh phục cấm kị của hắn.

Nữ nhân từng cùng mình ân ái ngôn hoan đầu ấp tay gối, cùng tận hưởng dục vọng vụng trộm thế mà hôm nay gặp lại đã ra người thiên cổ. Trong lòng hắn thoáng chốc bỗng thấy xót xa, nhưng bên ngoài vẫn giữ khuôn mặt lạnh tanh gằn từng chữ một.

“Là ai?”

Quan Tùng như chỉ chờ có thế, hắn lần lượt đưa ánh mắt thù địch chỉ thẳng về phía Thiết Mộc Tử La, Lệ Nhiễm Sương và cả Nhan Như Ngọc cùng Tôn Diệu Anh đang gục đầu nằm trên sàn.

“Là bọn chúng! Chính chúng đã giết Hồng Loan, tiền bối, xin ngài hãy đem những tiện nhân ác độc này cùng nhau trảm sát, có thế mới hả được mối hận trong lòng ta.”

Toàn bộ ánh nhìn của những người có mặt đều đồng loạt dời đến trên thân những người vừa bị chỉ mặt điểm tên. Các nàng kia mỗi người đều có phản ứng khác nhau, Nhan Như Ngọc vẫn giống như xác chết vô hồn không chút sinh khí, Tôn Diệu Anh xấu hổ co người cố che đi thân thể trần trụi, ánh mắt nàng hiện rõ vẻ hoang mang mờ mịt.

Trong khi đó Lệ Nhiễm Sương đứng phía sau chủ vị chỉ khẽ lắc đầu lùi người về cắn môi đầy ái ngại, Thiết Mộc Tử La thì thẳng tính hơn vội bước ra phân bua.

“Ngươi đừng nói bậy bạ, lão nương giết thê tử của ngươi khi nào chứ? Chủ nhân, xin ngài suy xét, thiếp với tên kia không quen không biết, sao có thể đoạt mạng nữ nhân của hắn được.”

Nhìn vào hàn ý trong mắt Chu Cương Liệt Thiết Mộc Tử La cũng tự nhiên hiểu rõ nữ tử tên Hồng Loan kia có lẽ cũng là một trong số những hồng nhan hoặc tình nô của vị chủ nhân đào hoa này. Thế thì càng phải giải thích, nếu không để hắn nổi cơn thịnh nộ thì nàng và cả Khuyển Nhung tộc phía sau chắc chắn không thể tồn tại nữa.

“Hừ, tiện nhân, ngươi còn dám chối sao? Hay ngươi nghĩ mình là tiên nhân cao cao tại thượng nên chưa bao giờ để ý tới sống chết của người phàm giai chúng ta? Vậy để lão tử nhắc cho các ngươi nhớ, ở Bắc Câu Lô Châu, trong dãy núi Hoang Lĩnh đó các ngươi đã làm những gì?”

Quan Tùng ánh mắt như muốn giết người hướng về mỹ nhân lực điền trước mặt mà gào lớn, hắn không có chút kính sợ nào trước uy thế tiên nhân của nàng, chỉ hận không thể lập tức đem nàng ra mà lăng trì xử tử.

Thiết Mộc Tử La nghe hắn nhắc tới hai địa danh kia thì cũng sững người, nét mặt tràn đầy bối rối cùng phức tạp cắn môi, khí thế hung hãn cũng xìu xuống phần nào.

“Ngươi, là kẻ đã đào thoát thành công từ nơi đó? Nhưng… nhưng mà, người cũng không phải là do lão nương giết, ngươi không thể quy tội cho ta như thế.”

“Ngươi còn giảo biện được sao? Chẳng phải cả lũ các ngươi đều cùng một bọn? Hừ, kẻ đã tiếp tay cho cái chết của Hồng Loan, bất cứ ai đều không đáng sống, tất cả các ngươi… đều đáng chết… Hồng Loan… đền mạng nàng lại cho ta!!!”

Quan Tùng nói đến đây tâm tình lại lần nữa kích động đến phát cuồng, hắn ôm đầu gào thét, khí đen quấn thân càng trở nên nồng đậm hơn bao giờ hết. Sau đó hắn không quản đối phương là tu vi Chân Tiên cứ vậy lao đến, ma trảo nhắm thẳng yết hầu thực sự muốn trấn sát Thiết Mộc Tử La tại chỗ.

“Hừ, hiếp người quá đáng! Tưởng lão nương sợ ngươi sao?”

Nàng kia cũng không phải dạng hiền lành chỉ biết đứng yên chịu trận, nắm đấm to như đá tảng mang theo lực lượng thể tu mạnh mẽ vung lên đáp trả, nếu Quan Tùng thực sự dính phải đòn này e là không bị đập thành bánh thịt cũng phải mất nửa cái mạng.

“Đủ! Tất cả im lặng cho ta!!!”

Theo tiếng quát lớn vang lên, một cỗ uy áp nặng nề lan tràn ra khắp đại sảnh, chúng nữ cảm nhận rõ áp lực như thái sơn đè ép khiến các nàng hít thở không thông, còn Quan Tùng và Thiết Mộc Tử La thì ngay lập tức bị uy thế đó chấn cho ngã quỵ nằm bẹp trên sàn không thể nhấc nổi một đầu ngón tay.

Người vừa ra tay là Lạc Thủy, trên khuôn mặt xinh đẹp kiều diễm lúc này cũng đã bao phủ đầy sương lạnh, ánh mắt toát ra sự uy nghiêm của thượng vị giả đang nhìn lấy những con sâu kiến yếu hèn.

Nàng lúc này mới thực sự bộc lộ ra phong thái của nữ chủ hậu cung dưới một người trên vạn người. Các nàng khác đều cắn môi đầy ái ngại rụt rè lùi về sau vài bước, vị tỷ tỷ chính cung này khi ăn chơi thì vô cùng thân thiện hết mình phô trương sự dâm tao nhưng lúc nghiêm túc lại cực kỳ đáng sợ a, không thể chọc giận được.

“Hừ, trước mặt phu quân còn dám bày trò ngang ngược? Các ngươi đây là chán sống hay sao?”

Lạc Thủy gằn giọng lạnh tanh như thực sự muốn lập tức xông lên đem hai người xử lý tại chỗ. Quan Tùng và Thiết Mộc Tử La đồng thời bị uy áp của nàng khiến cho toát mồ hôi hột bình tĩnh trở lại.

Chu Cương Liệt giơ tay ra hiệu cho Lạc Thủy kiềm chế, sắc mặt hắn lại càng trở nên âm trầm hơn.

“Các ngươi vừa nói tới Bắc Câu Lô Châu, núi Hoang Lĩnh? Rốt cuộc nơi đó đã xảy ra chuyện gì? Trần Thục các nàng thế nào?”

Uy áp đã được thu hồi, Quan Tùng ho khan vài tiếng sau đó bò dậy hắng giọng lên tiếng trước.

“Tiền bối, dãy Hoang Lĩnh đã bị lũ tiên nhân này chiếm giữ, thôn làng cùng dân cư trong núi cũng bị chúng thẳng tay đàn áp. Trần Thục, Mạt Ly, Tiểu Điệp cùng nhiều người khác đều lọt vào tay những kẻ đó, e là cũng giống như Hồng Loan, tính mạng lành ít dữ nhiều rồi.”

“Híttt… rắc… ầm…”

Chu Cương Liệt sau khi nghe nói tới đây liền hít vào một hơi, bàn tay vô thức siết chặt đến mức tay vịn của bảo tọa làm bằng ngọc thạch cứng cáp cũng bị hắn một phát bóp vụn.

Dục Nhãn lóe lên ánh sáng màu xanh tím tà dị, từng luồng vân vụ đen kịt bốc lên, không gian trong sảnh lúc này lạnh lẽo như hầm băng, sát cơ ẩn hiện khiến mọi người đều cảm thấy lạnh gáy như tử thần đang chầu chực kề liêm đao trước cổ mình.

“Chu lang, chàng bình tĩnh, dân chúng và những tỷ muội bên đó có lẽ sẽ không sao đâu, nghe họ nói xong đã.” Đãng Hồng Trần lo âu vội vàng cầm lấy bàn tay lạnh buốt của tình lang trấn an xoa dịu.

Chu Cương Liệt cũng tự bình ổn tâm tình lại, hắn phất tay kéo Lệ Nhiễm Sương đang nấp ở phía sau cùng Thiết Mộc Tử La, Nhan Như Ngọc và Tôn Diệu Anh bốn người ra giữa sảnh, giọng không chút cảm tình hỏi.

“Hừ, nói! Ta muốn biết đầu đuôi mọi chuyện, dân cư ở trong dãy núi đó hiện tại thế nào?”

Ngữ điệu cùng thái độ của hắn khiến các nàng đều run lên vị chịu áp lực, Nhan Như Ngọc vẫn giữ bộ dạng vô hồn mặc người chém giết trong khi Tôn Diệu Anh tính cách yếu mềm lúc này đã bị dọa cho sợ hãi co rút người lại liên tục lắc đầu.

“Ta… ta không biết gì hết… ta chỉ phụng mệnh sư phụ tới Sở quốc lập tông phái… ta thề… tha cho ta đi…”

Chu Cương Liệt Dục Nhãn chớp động, hắn biết nàng này đang thực sự sợ hãi không dám nói dối, Tôn Diệu Anh dù gì cũng chỉ là một tiểu bối nho nhỏ, chắc cũng không biết rõ tình huống. Hắn quay sang hai người còn lại nheo mắt hỏi dồn.

“Còn các nàng thì sao? Tộc trưởng của Khuyển Nhung, phu nhân của gia chủ, đừng nói với ta là các nàng không biết gì. Mau khai rõ đầu đuôi, nên nhớ tính mạng gia đình cùng tộc nhân đều nằm trong tay các nàng, liệu đó mà suy nghĩ cho kỹ.”

Thiết Mộc Tử La và Lệ Nhiễm Sương sắc mặt tái nhợt len lén nhìn lấy nam nhân trên ghế thượng vị kia, trên khuôn mặt hắn lúc này không còn chút biểu cảm vui vẻ tình tứ nào, chỉ có băng lãnh và sát khí làm người ta tê dại cả da đầu.

Hai người biết hắn đang không hề hù dọa, nếu như các nàng dám nói sai một lời thì thế lực cùng gia đình phía sau chắc chắn sẽ lãnh nhận lấy tai họa ngập đầu.

Cả hai lập tức làm ra quyết định, phen này e là phải bán rẻ đồng minh, hy sinh những kẻ khác để bảo hộ cho gia tộc của mình mà thôi, bọn họ thực sự đã chọc phải người không nên chọc, sau hôm nay e rằng thiên hạ sẽ lại phát sinh thêm một trận gió tanh mưa máu nữa rồi.


Còn tiếp…

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Danh sách truyện cùng bộ:
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 1
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 2
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 3
Thiên bồng nguyên soái – Quyển 4 (Update Phần 12)
Thông tin truyện
Tên truyện Thiên bồng nguyên soái - Quyển 4
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh, Truyện xuyên không
Tình trạng Update Phần 12
Ngày cập nhật 22/10/2025 05:33 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Còn lại những mùa nhớ
Cuộc sống tất bật trôi qua mỗi ngày, tôi lại trở về với công việc trách nhiệm của mình và với cả tương lai phía trước. Vẫn những dòng tin qua lại hỏi thăm, chia sẻ với nhau một phần trong cuộc sống, công việc, quan hệ với khách hàng, giữa nhân viên với nhau. Vì em ít hơn tôi tám tuổi hiển...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ cave Tâm sự bạn đọc Truyện sex có thật Truyện sex sinh viên
Thiên thần và ác quỷ - Tác giả BoyTimGirls
Nhìn mấy dòng ngoằn nghèo trên giấy, Viễn đọc cẩn thận từng chữ, đậu móa ban đầu vay 300 triệu, sau 3 tháng lãi mẹ đẻ lãi con giờ đến số tiền khổng lồ như vậy, lão đọc mà tay run run sợ hãi. “Cái này, các anh cho vay nặng lãi thế này, cái này lên CA thì họ cũng không giải quyết mà...
Phân loại: Truyện sex dài tập Bố đụ con gái Đụ lỗ đít Sextoy Thọc tay vô đít Thuốc kích dục Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện sex bạo dâm Truyện sex Full Truyện sex hiếp dâm Truyện sex học sinh Truyện sex phá trinh
Duyên trời
Sau một hồi nghỉ ngơi, tôi từ từ rút con cặc chưa xuất tinh của mình ra khỏi lồn mẹ tôi, nhấc cơ thể ủ rũ của bà trở lại giường. Mẹ tôi nhắm chặt mắt và mím môi, như thế vẫn đang hồi tưởng về những thăng trầm của cơn cực khoái vừa rồi của mình. Tôi hơi mệt, nhưng không muốn...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ máy bay Đụ mẹ ruột Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện bú lồn Truyện sex cưỡng dâm
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân