Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tiểu Mai – Quyển 2 » Phần 50

Tiểu Mai - Quyển 2

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 50

Không có nỗi buồn nào lớn hơn đối với tôi ngoài việc Tiểu Mai ngày một lạnh lùng với mình hơn nữa, suốt kể từ hơn nửa tháng nay, nàng không buồn nhìn tôi lấy một lần. Tôi biết, khi nàng giận tôi ghê gớm lắm, nàng sẽ chẳng còn quan tâm gì tôi nữa, đó là cách giận của Tiểu Mai, lờ đi xem như không có mặt tôi trên cõi đời này.

Tháng 12 năm đó, tính từ đầu tháng đến ngày 15 hôm nay là những ngày chán nhất trong cuộc đời tôi từ trước đến giờ, chỉ mới vừa sáng sớm, khi tôi vừa dắt xe vào bãi gửi, đeo cặp qua vai định bước lên hành lang thì tôi gặp Tiểu Mai cũng đang dắt xe theo hướng ngược lại. Ngày nào cũng vậy, tôi trông nàng vận áo dài trắng tinh khôi mà quá đỗi thanh khiết, tôi yêu vẻ đẹp này, thế nhưng tôi buồn cho sự lãnh đạm của nàng.

Thoáng ngập ngừng giây lát, cuối cùng tôi quyết định mở lời:

– Để mình dắt xe cho, nhé !

Tiểu Mai thoáng sững người lại, và rồi nàng dắt xe ngang qua tôi, lạnh lùng nói:

– Đừng cố tỏ ra tốt lành với tôi !

Rồi ít giây sau, mặc cho tôi đứng thừ người ra vì bất động, nàng thản nhiên ôm cặp bước vụt qua, để tôi lại góc sân trường đầy thẫn thờ và buồn bã.

Tôi rốt cuộc là đã sai ở điểm nào ? Chỉ cách đây một tháng, Tiểu Mai còn bảo rằng sẽ đợi lời ngỏ chính thức từ tôi mà ? Vậy thì chỉ bởi tôi gặp nạn do thằng Huy, tôi nói mình hạn chế gặp nàng là lí do để giận hay sao ?

Hay là do bé Trân chủ động đợi tôi ngoài cổng trường 2 lần mà bị nàng thấy, nếu thật sự Tiểu Mai thích tôi thì nàng ắt phải có thừa thông minh và tinh tế để biết rằng trong mắt tôi không có ai ngoài nàng mới phải chứ ?

Hay do tôi đã giúp Khả Vy vào ngày trước ? Ở tình huống đó tôi làm vậy có gì là sai, cũng chính nàng đã buông tay tôi ra mà, không lẽ là ghen ?

Tôi lều bều trôi vào phòng học chả buồn nhìn ai, bọn trong hội bàn tròn cũng biết chuyện nên chỉ im lặng nhìn nhau, và cũng chỉ bởi sau giờ học thì tôi mới tâm sự với tụi nó được. Vả chăng tụi nó cũng biết thái độ của Tiểu Mai đối vối tôi hôm giờ là như thế nào rồi, mà có lẽ hầu như cả lớp cũng biết, vì dạo này thằng Huy thì toàn cặp kè cạnh nàng gần như toàn thời gian, tôi thì sau màn ” tỏ tình chấn động ” đã im lặng rút lui.

Tiểu Mai bảo tôi đừng cố tỏ ra tốt lành với nàng, nhưng đúng là vậy mà, tôi dù cố sống cố chết cũng đều muốn mọi điều tốt lành sẽ đến với nàng, bởi tôi nợ Tiểu Mai quá nhiều lần. Tôi hầu như chỉ toàn mang đến nỗi buồn cho nàng, từ lúc ban đầu, tôi ngộ nhận tình cảm của mình với Khả Vy, thế nhưng đồng thời khi đó tôi cũng lại giữ rịt Tiểu Mai một bên, mặc định xem nàng chỉ là của riêng mình, và khó chịu mỗi khi nàng quan tâm ai đó. Tiểu Mai đủ khả năng để biết chuyện nó, nàng lẳng lặng quan tâm mỗi mình tôi, và được nước lấn tới, tôi xem đó là trách nhiệm của nàng, tôi chỉ cần đối tốt với Khả Vy là đủ.

Tôi kéo Tiểu Mai từ niềm vui vuột xuống nỗi buồn những không ít lần, tôi đi chơi nói cười tình tứ với nàng, để rồi lại nắm tay Khả Vy trước mặt nàng. Tôi trú mưa với Tiểu Mai, tôi nắm tay người con gái cạnh bên tôi khi đó, để rồi ít phút sau tôi nhẫn tâm quay lưng bỏ đi dù biết chắc rằng nàng đang khóc sau lưng tôi.

Ít ngày sau, tôi mặc kệ cái ôm từ đằng sau của nàng mà không mảy may để tâm đến, chỉ xem như đó là một cách trả lễ trước khi nàng về nước, chỉ đơn giản vì nàng đã đối tốt với tôi. Rồi tôi bị Khả Vy từ chối, điên quá hoá rồ, tôi đặt lòng tự trọng của mình lên cao mà trả lại quyển sổ Guitar cho Tiểu Mai, đó là cách dứt khoát tàn nhẫn nhất mà tôi đã từng nghĩ ra.

Và một thời gian sau, tôi toàn tâm tán tỉnh Tiểu Mai, chắc có lẽ trải qua bao nhiêu biến cố, nàng vẫn tin tưởng ở tôi, một thằng con trai ăn chưa no lo chưa tới. Nàng cho tôi một cơ hội, đợi chờ ở tôi một lời ngỏ, và… cũng lại ít ngày sau đó, tôi chủ động tránh mặt nàng, rồi đưa bé Trân về ngay trước mắt nhau.

Tôi biết mình ngu, tôi biết mình hồ đồ vì đã bỏ qua quá nhiều điều tốt như vậy, đã lỡ đi những tháng ngày quý giá mà tôi có thể bên cạnh Tiểu Mai, để rồi giờ đây… nàng lạnh lùng với tôi, vẻ như giận tôi ghê gớm lắm, âu cũng là quả báo, tôi có gieo thì có gặt thôi, tôi không thể lấy tư cách gì mà trách cứ nàng được.

Vậy nên tôi chỉ buồn, mỗi ngày trôi qua, tôi tự mình nếm trải sự cô đơn khi đường về luôn chỉ có một mình, thiếu vắng một nụ cười nhẹ nhàng thuần khiết mà tôi vẫn hằng mong đợi, tôi ước gì thời gian có thể quay trở lại vào lúc ban đầu, chắc chắn tôi sẽ không ngần ngại gì mà đến trước mặt nàng mà bày tỏ tình cảm.

Buồn bã là thế, biết rằng mình chẳng thể được Tiểu Mai tha thứ nữa, nhưng tôi vẫn quan tâm đến nàng, và để ý nàng nhiều hơn. Đến lớp, hiếm khi nào tôi rời mắt khỏi Tiểu Mai, mặc kệ cái thằng Huy đểu giả kế bên, tôi chỉ nhất mực chú ý đến nàng hết mức có thể, tôi muốn mình sẽ là một người quan tâm nàng thầm lặng từ đằng sau. Tiểu Mai không biết điều đó, hoặc giả nàng không biết thật, chỉ lạnh lùng chú tâm vào bài vở, hết giờ rồi ra về, những ngày như vậy, tôi không còn được nàng truy bài đầu giờ nữa.

Một buổi sáng nọ, khi tôi từ bãi giữ xe ngược ra, trông thấy Tiểu Mai cũng đang dắt xe theo hướng ngược lại, như biết thân phận tình thế của mình, tôi chủ động bước tránh sang bên rồi quay trở vào lớp trước. Nhìn nàng khó khăn dịch những chiếc xe bên cạnh ra để lấy lối cho xe nàng vào, tôi rất muốn được chạy đến giúp đỡ, thế nhưng tôi biết một khi Tiểu Mai đã giận tôi, đã nói như vậy rồi thì tôi chẳng thể làm gì được cả. Vậy nên tôi buồn bã xốc lại dây đeo cặp rồi bước vào lớp, ngồi phịch xuống ghế mà mong ngóng ra cửa phòng.

Ít phút sau, Tiểu Mai bước vào, nàng tảng lờ đi cái nhìn của Khang mập vì vào lớp muộn vài phút, bỏ qua luôn cả lời nói của nhỏ Huyền đang vừa lau bảng vừa dọn bàn giáo viên:

– Muộn vậy, Mai lấy phấn viết ra giúp mình đi, bữa nay tụi mình trực mà !
-……. ! – Tiểu Mai không trả lời, nàng lẳng lặng buông cặp rồi thừ người ra bàn.

Nhỏ Huyền có lẽ là biết ý, hoặc có lẽ phần vì nể Tiểu Mai nên chỉ lắc đầu rồi tự mình làm nốt phần trực nhật còn lại rồi về chỗ ngồi.

– Bữa nay đến Mai truy bài Anh ngữ nha, hôm qua mình làm môn Lí rồi ! – Luân khùng gấp sổ đầu bài lại rồi bước đến nói.
– À… ừ… ! – Tiểu Mai thoáng lưỡng lự rồi cũng bước lên bảng.

– Mình viết bài giải ra ngoài, mấy bạn ghi vào nha, không hiểu gì thì hỏi mình ! – Nàng loay hoay lấy phấn ra rồi viết bài lên bảng.

Ít phút sau, Tiểu Mai đứng ở bàn giáo viên nhìn mọi người hí hoáy chép bài bên dưới mà chẳng ai buồn hỏi nàng chi tiết nào, có lẽ đám bạn lớp tôi thích chép bài giải có sẵn hơn là hỏi rồi đợi người giải thích. Bất thần thằng Huy tranh thủ cơ hội đứng lên nhanh nhảu:

– Ủa Mai ơi, bày giúp mình đoạn này với, dòng thứ 5 ấy !
– Hở… ừ ! – Nàng nhìn sang nó rồi bước về chỗ.

Thực ra mọi người đã quá quen với việc thằng Huy lấy cớ hỏi bài mà tranh thủ tiếp cận Tiểu Mai, thế nhưng do nó là phó bí thư, lại vừa nhậm chức cán sự Toán, lại giỏi lấy lòng bọn con gái nên bạn bè trong lớp cũng không buồn phàn nàn gì về cái cảnh chướng tai gai mắt này, thỉnh thoảng lại còn có cả đứa nào đó cao hứng ghép đôi nó với Tiểu Mai.

– Ê Nam, sao thằng Huy hỏi là Mai trả lời ha ? Ức ghê, thằng Xung cũng đang hỏi mà không thấy Mai bày lại, không phá thằng Huy được ! – Luân khùng thì thào.
-………….. ! – Tôi dường như không nghe thấy.
– Ê, mày ! – Thằng Luân ngạc nhiên lay vai tôi.

Thế nhưng tôi chỉ đang quan sát Tiểu Mai, nàng đang giảng bài cho thằng Huy mà không biết là ở phía bên cạnh, chị đại Yên ù với thằng Xung cũng đang hỏi lại tới tấp.

Và không thể đợi thêm một phút giây nào nữa, tôi đứng bật dậy rồi bước ra khỏi chỗ ngồi, đi thật nhanh đến phía Tiểu Mai đang đứng trong ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người trong lớp, bởi hầu hết đều tưởng tôi định giở trò điên khùng nào đó đại loại.

Nhưng tôi không quan tâm những người xung quanh nghĩ gì, tôi chỉ biết mình cần phải làm gì, bước thật nhanh đến Tiểu Mai, tôi nắm chặt lấy tay nàng:

– Mày…. ! – Thằng Huy sửng sốt.
-……………. ! – Tiểu Mai cũng ngạc nhiên không kém.

– ” Biết ngay mà ! ” – Tôi nghĩ thầm trong bụng khi thấy tay nàng nóng rực lên.

– Bệnh sao không xuống phòng y tế chứ ?

Nói rồi không đợi Tiểu Mai kịp phản ứng, tôi kéo tay nàng bước ra ngoài phòng học và đi học hành lang để xuống phòng y tế:

– Bỏ ra ! – Tiểu Mai khẽ nhăn mặt.
– Cả người nóng hầm hập thế kia mà sao cứ cố giấu vậy ? – Tôi nửa khó chịu, nửa cảm thấy thương nàng vô cùng, thương người con gái mỏng manh đang đi cạnh bên tôi.

Thế nhưng Tiểu Mai đột ngột dừng lại, nàng giật tay ra khỏi tôi:

– Mình tự đi được !

Lại một lần nữa, tôi thẫn thờ nhìn nàng nặng nhọc bước đi mà chẳng biết mình phải làm gì cho đúng, nếu cứ ngoan cố chạy theo thì liệu Tiểu Mai có đồng ý không, nhưng….. Cứ như thế, Tiểu Mai lẳng lặng đi trước, tôi chầm chậm bước theo sau chỉ mong nàng xuống phòng y tế một cách bình yên. Qua bao nhiêu cửa lớp, qua bao nhiêu ánh nhìn của mọi người, có một người con gái bước đi phía trước và một đứa con trai đi sát theo sau… tôi đã vứt bỏ cái sĩ diện của mình từ lâu lắm rồi, không sao !

Tôi đứng ngoài cửa sổ, thở phào nhẹ nhõm khi nghe cán bộ phòng y tế nói rằng Tiểu Mai chỉ bị sốt nhẹ, uống thuốc rồi nghỉ hết hôm nay là sẽ khỏi. Chừng như yên trí rằng nàng đã đồng ý nằm nghỉ tại phòng thì tôi mới dám đi trở lại phòng học. Vào lớp thì đã trễ vài phút cho tiết đầu tiên, tôi xin phép giáo viên rồi lầm lũi bước về chỗ ngồi trong tiếng xì xào của tụi bạn:

– Ghê, sao nó biết Trúc Mai bệnh hay vậy ?
– Chắc nó truyền bệnh, ha ha !
– Mày, cái đó gọi là đồng bệnh tương lân !

Ngồi xuống ghế và lấy sách vở ra, tôi còn chưa kịp để thần trí mình tỉnh táo trở lại chuẩn bị tiếp thu bài vở thì Luân khùng lại trờ tới:

– Mai bệnh à ?
– Ừ, sốt nhẹ thôi ! – Tôi đáp.
– Sao mày biết vậy ? Bác sĩ à ? Tao nhìn có đoán được gì đâu ta ! – Thằng Luân ngơ ngác.

Ngay sau câu hỏi của nó, tôi cũng ngơ ngác không kém, ừ, tại sao nhỉ, sao giây phút đó tôi lại biết chắc chắn Tiểu Mai bị bệnh vậy kìa ? Tôi đâu có phải là thần y chỉ nhìn tướng đoán bệnh đâu chứ ?

Chiều hôm đó, tôi buồn bã ngồi trong nhà nghĩ ngợi mãi mà chẳng tập trung học hành được chữ nào vô đầu, chỉ muốn chạy ngay đến bàn điện thoại mà gọi sang hỏi thăm Tiểu Mai để xem tình hình thế nào, chứ cứ thế này thì tôi đến chết vì lo lắng mất. Ruột gan cồn cào như lửa đốt, tôi gần như chỉ thiếu chút nữa là đã phóng xe thẳng qua nhà nàng rồi, thế nhưng khi nghĩ đến thái độ của nàng, tôi lại đâm ra e dè và ngại ngần trở lại:

– Tránh ra !

– Bỏ ra !

Ừ, chừng đó là đủ để mày hiểu chuyện rồi mà Nam, người ta đã không muốn thấy mày rồi, sao cứ cố chấp chi vậy…. !

Nghĩ bụng là một chuyện, nhưng cố thuyết phục mình ngồi yên lại là một chuyện khác, trọn buổi chiều hôm đó tôi cứ đứng ngồi không yên vì lo lắng.

– Reng… !

Lại là chuông điện thoại, thú thật là lúc này nếu có thằng bạn nào gọi đến bảo nó vừa bị thằng Huy chơi đểu gãy tay gãy chân thì chắc tôi phát điên lên mất:

– A lô ! – Tôi sẵng giọng.
– A cái thằng này ngon, mày nói giọng với ai đấy ? – Giọng ông anh của tôi.
– Ơ… đại ca hả ? – Tôi ngơ ngác.
– Chứ không lẽ… đại tẩu mày, cái thằng ngu này ! – Ổng đốp lại ngay.
– Chu cha, bữa nay sao có hứng gọi về vậy ? – Tôi ngạc nhiên hỏi.
– Tao thích thì gọi, hỏi thăm thằng đệ ra sao thôi ! – Ổng đáp.

– Em bình thường, huynh sao ?
– Khoẻ mới gọi cho mày, mệt nằm bệnh viện rồi !
– À, thì khoẻ !
– Học hành sao rồi ?
– Dạ… bình thường huynh ơi !

Tôi tặc lưỡi đáp bừa cho qua chuyện, chứ nếu mà nói hồi đầu năm có lãnh vài cái trứng ngỗng môn Toán thì đảm bảo lão anh tôi gào lên qua điện thoại là cái chắc.

– Ờ, định gọi về báo Noel tao về không được, ở chơi với ông Rin mập rồi !
– Sướng nha, anh em tụ họp, em cũng muốn vô quá !
– Sướng cái đầu mày, ở quê ăn uống thoải mái, vào đây toàn cơm sườn với chả cơm tấm chán bỏ xừ, ngán kinh khủng, kẹt xe tùm lum !
– Mà vui, em ở đây buồn quá chừng !
– Sao buồn ? Gái bỏ à ?

Ông anh tôi nói một câu mà trúng ngay tim đen của tôi:

– Ừ… bị bỏ rồi…. ! – Tôi rầu rĩ thú nhận.
– Nhỏ nào bỏ ? Nhỏ Vy đó hả ? – Ổng hỏi tiếp, giọng vui vẻ.
– Thì… vậy ! – Tôi thở hắt ra.
– Tao nói mà, ha ha, chuyển qua bé Mai đi, ngay từ đầu tao đã nói đó là em dâu tao mà ! – Rồi ổng phá ra cười ha hả.

– Cũng… không được, đang bị giận ghê lắm !
– Xời, con gái giận dỗi vài ngày là hết thôi, cứ chì vào, mặt dày vào, à thế nhá, giờ tao đi ra ngoài chút, ông mập hối quá !
– Ừ… à khoan, đại ca !
– Gì ? Lẹ bố đi, làng nhàng tao đấm vỡ mồm !
– Đang nghe nhạc gì vậy ? Em nghe loáng thoáng, thấy hay hay !
– Hê hê, để tao đọc tựa đề cho !

– @#%… *^( !
– Nhạc tàu hả ? Vậy hiểu gì mà nghe ? – Tôi chưng hửng.
– Mày ngu quá, có English version mà, tìm nghe đi, lời dịch hay lắm ! – Ổng đốp lại.
– À… dạ… em nhớ tựa đề rồi ! – Tôi xuôi xị ngay tắp lự.
– Thế nhá, bye hiền đệ, Tết huynh về dẫn bé Mai qua chơi nghen !

Nói rồi chẳng đợi tôi trả lời, ông anh cúp máy cái rụp luôn, vẫn đúng phong cách hung hăng thường thấy, nhưng dù sao tôi cũng đã cười được trong ít phút, cảm giác lâu ngày gặp lại anh em đã tạm thời làm dịu đi nỗi lo lắng về Tiểu Mai trong tôi. Và mối quan tâm của tôi bây giờ đã chuyển sang… bài hát khi nãy mà ông anh chỉ dẫn, những ngày sau đó tôi chỉ chú tâm nghe mỗi một bài này, giai điệu nhẹ nhàng và trữ tính đó làm tôi mê mẩn.

Ít ngày sau, tôi lần mò trên mạng được lời dịch từ Anh ngữ sang Việt ngữ của bài hát này, và phải mất gần mười mấy phút đồng hồ tôi mới dứt cơn lặng người đi vì xúc động, bởi… lời bài hát này gần như được viết riêng ra, nói thay những gì tôi muốn nói vậy. Và như một niềm đam mê, lần đầu tiên trong đời tôi học thuộc một đoạn tiếng Anh dài từng ấy dòng, nhấn nhá cả cách phát âm và ngữ điệu cho thật giống ca sĩ, để rồi cứ hễ rảnh rỗi là tôi lại y theo giai điệu trong đầu mà lẩm nhẩm hát thầm theo nhạc.

Tôi hát Anh ngữ thật rành rẽ, tôi đưa cảm xúc của mình trôi theo bản nhạc, tôi lại còn cao hứng tìm cả hợp âm Guitar của bài hát mà nhẩm theo thế tay trái khi bấm đàn, dù biết rằng chẳng để làm gì bởi xung quanh tôi chẳng có cây đàn Guitar nào cả. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi thuộc một bài hát có lời bằng tiếng Anh nhanh đến như vậy, chỉ mất vỏn vẹn 3 ngày để tôi hát được theo nhạc, và thế tay cứ gõ gõ theo từng hợp âm Guitar hiện ra trong đầu.

Ngày 22- 12- 2006, tôi thuộc trọn vẹn bài hát này với niềm đam mê vì những lời lẽ mà nó mang lại, đơn giản mà đầy ý nghĩa, giai điệu lãng mạn nhẹ nhàng như chính tựa bài hát vậy.

Ngày 25- 12- 2006, tôi vui mừng đưa bài hát này vào danh sách những bài hát tình yêu của tôi, mở đầu cho một loạt những bản nhạc khác sau này tôi được diễm phúc song tấu cùng người tôi yêu.

Nói như vậy để biết rằng, hai ngày 23 và 24 của tháng 12 năm đó thật sự có nhiều chuyện đáng nhớ và xảy ra liên tiếp chỉ trong khoảng thời gian 48 giờ đồng hồ ngắn ngủi.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Danh sách truyện cùng bộ:
Tiểu Mai – Quyển 1
Tiểu Mai – Quyển 2
Tiểu Mai – Ngoại truyện 1
Tiểu Mai – Ngoại truyện 2
Tiểu Mai – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Tiểu Mai - Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 02/08/2017 12:36 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 1 - Dịch giả Meode
Mộc Uyển Thanh nghe vậy cứng người lại, trong lòng có một cảm giác thác loạn hoang đường, câu nói này làm sao quen thuộc như thế, nhưng nàng rất nhanh âm trầm, cánh tay giương lên: Tránh ra một bên, nếu không ta sẽ dùng độc tiễn! Tỷ tỷ thật hung dữ! Đừng làm Cẩu tạp chủng tiểu đệ sợ...
Phân loại: Truyện sex dài tập Dâm thư Trung Quốc Đụ máy bay Đụ tập thể Truyện cổ trang Truyện NTR Truyện sex cưỡng dâm Truyện sex ngoại tình Tuyển tập Cao thủ kiếm hiệp
Cô Mỹ Dung
Cô là mẹ của một thằng bạn của tôi. Tính đến nay thì tôi và thằng bạn này cũng quen nhau được 20 năm rồi. Hơn chục năm trước, khi cô và thằng bạn tôi vừa qua Mỹ, vì chưa biết tiếng nên đa phần có gì cũng gọi tôi giúp. Thằng bạn tôi thì không quan tâm mấy chuyện cô cần, nên lúc nào nó...
Phân loại: Truyện sex dài tập Đụ máy bay Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật
Trại huấn luyện tình dục
Bà Vicky nâng mặt nó lên khỏi cổ bà và hôn nó say đắm. Lưỡi của hai mẹ con xoắn xít lấy nhau khi cơ thể họ nhấp nhổm vào nhau. Bà ta ấn chân và giày cao gót vào mông đít con trai, ra hiệu cho nó vào sâu hơn. “Thôi nào, đụ mẹ mạnh lên và làm cho ba con mắc cỡ đi” Bà ta ra lệnh. Trong 5...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện loạn luân Đụ lỗ đít Đụ mẹ bạn Đụ mẹ ruột Đụ tập thể Some Thác loạn tập thể Truyện bóp vú Truyện bú cặc Truyện dịch Truyện liếm lồn Truyện người lớn Truyện NTR
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân