Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Tình yêu đẹp » Phần 51

Tình yêu đẹp

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 51

Nói tôi buồn và nhớ khi mà Tiểu Ly đi Hàn là điều đúng, nhưng cũng không hẳn thế, căn bản là vì, trước đó, chính xác là lúc chị Linh bỏ tôi mà đi, dù không phải là xa tận chân trời, nhưng cũng đủ để trui rèn trong tôi sự kiên cường và kiên nhẫn, tôi có thể chờ, chắc cũng không lâu lắm đâu, tôi chờ được, chờ được mà:
– Huhuhuhu, Trân ơi, tao khổ quá, làm sao đây, tao ngu vãi đi mà, huhuhu…
– Cho chết, ngu mà còn tỏ vẻ soái ca, há há há.

Tôi nằm vật nằm vờ trên giường trong khi con bé oái ăm kia cho tôi biết nó vẫn vui vẻ với trò chơi đấu vật của nó qua điện thoại, mọi chuyện diễn ra đã không còn u ám và tiêu cực như hồi chị Linh đi, nhưng tóm lại là buồn chán cũng phát mệt ra ấy.

Tiểu Ly oppa đã rời bỏ tôi được 1 tiếng 20p rồi, chẳng biết em ấy đã đến nơi chưa hay đang ngủ quắc cần câu rồi, ai sẽ cơm bưng nước rót cho Tiểu Ly và ai sẽ không ngại ngần khen ngợi sân bay của em ấy đây? Huhuhu, tôi nhớ Tiểu Ly quá đỗi.

Đã từng có lúc, tôi tin rằng định mệnh đã đem Tiểu Ly oppa đến và quăng vào mặt tôi, để tôi chăm sóc em ấy, để tôi biết cái gì gọi là tình yêu. Nhưng rồi chị Linh lại đến, thay đổi tất cả mọi thứ, thay đổi cả suy nghĩ trong tôi, nhưng rút cục, vẫn không thể nào thay đổi được Tiểu Ly bé bỏng của tôi. Em vẫn luôn luôn một lòng quan tâm và lo nghĩ cho tôi. Ẩn sau bề ngoài nhí nhố và cái giọng điệu trẻ con kia là một người con gái xinh đẹp và giỏi giang, một người con gái mà biết bao nhiêu thằng con trai khác muốn ở bên, nhưng sau tất cả, người mà Tiểu Ly chọn, vẫn luôn là tôi.

Tôi và em đã cùng trải qua biết bao nhiêu chuyện, biết bao nhiêu niềm vui nỗi buồn, nhưng chưa bao giờ, chưa bao giờ, tôi nói rằng mình yêu em cả. Nhưng không, Tiểu Ly oppa vẫn vậy, em vẫn hiền lắm, em vẫn chẳng trách móc tôi, em chỉ lẳng lặng ở đó, mà quan tâm, mà chăm sóc tôi, mà khiến tôi trở thành một thằng con trai biết suy nghĩ, một thằng con trai đã biết cái gì gọi là hy sinh, gọi là chia sẻ. Nhưng rồi, cũng chính tôi, chính tôi đã để vụt mất em, để em rời xa vòng tay tôi, để em một mình nơi xú người. Tất cả cũng chỉ là tại tôi, tại tôi.

Tôi đã từng nghĩ, à không, tôi đã từng mơ, mơ một ngày nào đó, tôi và Tiểu Ly cùng nhau đi làm, cùng nhau về nhà và cùng nhau chăm sóc những đứa trẻ của chúng tôi, một ngày mà Tiểu Ly oppa quậy phá biến thành một người phụ nữ của gia đình, và một thằng con trai thích chơi bời lại trở nên cực kì chững chạc và nhiều thay đổi. Tất cả những cái đó, ngỡ như rằng, đã gần lắm, gần ngay trước mắt, nhưng chỉ vì tôi, nó đã xa, xa tận chân trời. Tôi muốn làm mọi thứ để em được hạnh phúc và vui vẻ, nhưng liệu rằng, việc tôi làm đã đúng, hay là sai, nó có thật sự khiến Tiểu Ly đồng ý hay chỉ vì một chút suy nghĩ ích kỉ cá nhân của tôi, rằng tôi cao thượng.

Ôi, những dòng suy nghĩ cứ thế chạy quanh khiến tôi muốn đổ gục xuống. Và rồi, tôi đập đầu vào gối, xém chút nữa thì bất tỉnh nhân sự. Tôi cứ nghĩ mãi, nghĩ mãi, rồi tôi thấy tiếc, tôi thấy mình ngu, tôi thấy mình là một thằng gàn dở, tôi cũng chẳng hiểu tôi lấy đâu ra suy nghĩ cho rằng, Tiểu Ly sẽ đồng ý, chỉ một mực muốn làm theo ý mình mà thôi. Lần này, tôi thực sự đã khóc, khóc cho sự ngu dốt và thích thể hiện của mình. Nhưng có vẻ như, mọi thứ, đã trễ rồi…

Đúng lúc đó, một cuộc điện thoại từ “Tiểu Ly oppa” đã đến, nó khiến tôi lo lắng, và bồi hồi hơn bao giờ hết, tôi cảm thấy chút ít hy vọng le lói hay đơn giản chỉ là chút mong muốn níu giữ một thứ gì đó đã quá đỗi thân quen. Tôi không biết mình có đủ can đảm bắt máy và trò chuyện với em hay không, tôi sợ khi nghe thấy tiếng em khóc, tôi lại buồn thêm lần nữa:
– Oppa à… đến nơi chưa?
– Nếu em đến nơi rồi, em sẽ có một cuộc sống khác, mấy người có nghĩ như vậy chưa?

Tôi không hiểu Tiểu Ly đang nói gì, tất nhiên cuộc sống sẽ khác, chỉ là do em mà thôi:
– Em hạnh phúc là anh vui rồi, cố lên.
– Đẩy tôi đi là mấy người hạnh phúc phải không, hức.

Tiểu Ly lại khóc, bao lần hứa, bao lần thề, tôi vẫn không thể làm em nở một nụ cười thật sự, một nụ cười mà chỉ có tôi hiểu được:
– Anh không thể… ngăn cản ước mơ của em… anh xin lỗi, Tiểu Ly…
– Nói dối! Mấy người biết ước mơ của tôi là gì chứ?
– Là… trở thành ca sĩ… không phải sao?
Tiểu Ly oppa hiền lành ngoan ngoãn mọi hôm, bây giờ như đang quát lớn lên trong điện thoại:
– Đồ đáng ghét, anh có biết tôi đã phải làm những gì để có được như hôm nay không, anh đẩy tôi đi, anh nghĩ đang giúp tôi đó hả, đồ khốn… huhuhuhu…

Tôi đánh rơi trước điện thoại của mình, vì ngay lúc này đây, trước mắt tôi… Tiểu Ly oppa bằng xương bằng thịt. Vẫn cái hình hài bé nhỏ đáng yêu đấy, vẫn mái tóc đáng yêu mỗi tối của tôi, em khóc và nhìn tôi. Phải rồi, Tiểu Ly đã bên tôi từ rất lâu, lâu lắm rồi, em sẵn sàng chấp nhận tất cả, sẵn sàng hy sinh bản thân mình để đem lại niềm vui cho tôi, phải làm những việc mà em chưa bao giờ thích để hài lòng mẹ tôi và nhiều, rất nhiều thứ khác nữa. Để rồi giờ đây, tôi đẩy em đi xa, tôi tự cho rằng mình cao thượng, tôi tự cho rằng mình hiểu em rất nhiều… Nhưng không, tôi chẳng biết gì cả, tôi vẫn sẽ mãi là kẻ ngu ngơ, là đứa con trai vô tâm chẳng bao giờ để ý đến em, người con gái bé nhỏ đáng thương vẫn luôn luôn ở bên tôi… cả nguồn sống bỗng chốc thu bé lại vừa bằng một cô gái… cô bạn nhỏ của tôi… Tiểu Ly ơi:
– Em… tại sao em lại…
– Tôi đi tìm… hức… ước mơ của tôi, không được… chắc?
– Anh…
– Tôi chịu đựng tất cả vì ai, mấy người có biết đâu, chỉ nghĩ rằng mình hay thôi… huhuhuh…

Tôi ôm chầm lấy em, để em mặc sức khóc, để nói cho em biết rằng, cuối cùng tôi đã hiểu, tôi hiểu rằng, sẽ chẳng có gì gọi là hạnh phúc nếu tôi và em không ở bên nhau… hoài bão gì chứ, ước mơ gì chứ, chẳng phải điều mà cả 2 đứa mong muốn là được thấy nhau mỗi sáng, được bên cạnh nhau mỗi khi buồn và được yêu cho đến khi bạc đầu sao:
– Xin lỗi… anh xin lỗi…
– Buông ga… huhu…
– Anh… yêu em.

Một nụ hôn của tất cả bao nhiêu nỗi niềm, bao nhiêu cay đắng khổ đau, bao nhiêu tâm tư tình cảm, tất cả là những điều mà tôi muốn nói với em, từ bây giờ cho đến mãi về sau, có thể tôi chẳng khiến ước mơ của em trở thành hiện thực ngay lúc này, nhưng tôi hứa sẽ luôn là hậu phương vững chắc để em hoàn thành được nó:
– Tiểu Ly, nghe anh này!

Trong khoảnh khắc, tôi chợt nhận ra, niềm hạnh phúc mà bấy lâu nay hai đứa tôi tìm kiếm, chẳng phải đã xuất hiện rất nhiều rồi sao, chỉ là do tôi, do Tiểu Ly, cả hai đứa đều không đủ dũng cảm và quyết đoán để níu giữ, để gây dựng và để khóa chặt niềm hạnh phúc đó. Đã không còn sớm để tôi tiếp tục có những suy nghĩ vẩn vơ. Tiểu Ly đã bỏ dở ước mơ của mình để quay về với tôi, để cùng tôi hoàn thành một khát khao, một khát khao cháy bỏng, nơi có tôi và có em, có ngôi nhà và sẽ có những đứa trẻ. Tôi quỳ xuống, nắm lấy đôi bàn tay bé nhỏ của Tiểu Ly, để em nhìn tôi, âu yếm:
– Xin lỗi vì quãng thời gian đã bỏ phí, anh không biết ước mơ của anh là gì, nhưng mục tiêu cuộc đời anh chỉ có một, là em. Anh biết trước đây anh chưa thực sự quan tâm đến em, anh không nghĩ gì cho em cả, chỉ mải mê cho rằng mình đúng, mình hiểu em… nhưng anh có thể dành cả quãng đời còn lại để hoàn thành nó, để yêu em, để ôm em mỗi tối và làm em vui mỗi ngày… Tiểu Ly oppa, Phong đại hiệp chờ cái gật đầu của em đó?

Tiểu Ly vẫn luôn là một cô bé, cô bạn nhỏ đáng yêu nhất của tôi, nhưng cô ấy đã lớn rồi, phải không. Cái giây phút chờ đợi câu trả lời của Tiểu Ly, tôi cảm thấy tim mình đập rất nhanh, tôi như muốn thời gian trôi thật chậm, thật chậm nhưng cũng muốn nó đi thật nhanh, thật nhanh để tôi có thể nghe thấy, nghe được tiếng lòng của em, tiếng lòng mà đã bấy lâu nay, tôi vô tình không nghe thấy:
– Hức… không… không được đâu…

Nhưng cuộc sống không bao giờ giống như những gì người ta vẫn nghĩ, nó vẫn luôn oái ăm và vô cảm như vậy, nó chẳng buông tha bất kì ai, điều quan trọng, chỉ là thời điểm, đối mặt nó hay tránh né nó. Và hôm nay, ngay lúc này, ngay tại đây, vận may ấy đã mỉm cười, với tôi:
– Hông có nhẫn, hông lấy đâu… hì hì…

Tôi ôm chặt Tiểu Ly, tôi khóc, tôi không biết mình đã khóc bao nhiêu lần, vì những ai, nhưng tôi tin chắc rằng, những giọt nước mắt hôm nay là những giọt nước mắt hạnh phúc, những giọt nước mắt mà tôi chắc chắn sẽ ghi nhớ mãi mãi trong cuộc đời, vì kể từ ngày hôm nay, tôi sẽ không còn là một thằng con trai chỉ biết ăn chơi lêu lổng nữa, tôi cũng sẽ không còn là Phong đại hiệp miệng dẻo như bao cao su luôn mồm tán gái, vì có em, tôi sẽ thay đổi mà, tôi hứa đấy:
– Đi theo anh, đi mua nhẫn cưới…

Nắm tay em thật chặt, muốn giữ tay em thật lâu. Tôi kéo Tiểu Ly thật nhanh băng qua con đường dài và tối tăm đó, nhưng hôm nay, đối với chúng tôi, nó thật ngắn, và thật đẹp làm sao. Ôi, tôi thật không sao ngờ được, chỉ một vài giờ trước, tôi như một người mất hồn, trái tim và tâm hồn như muốn sụp đổ, tôi tưởng rằng sẽ mãi mãi không bao giờ tôi và em sẽ được bên nhau nữa… Nhưng, Tiểu Ly, em không chỉ là người luôn ở bên cạnh tôi nữa, em thực sự, thực sự là một nửa của tôi, mất đi em, tôi như đánh mất tất cả. Thế giới này thật to và thật rộng, nhưng bên em, tôi chỉ thấy bình yên. Người ta nói đúng, sau bao năm ròng rã, con trai luôn nghĩ rằng mình thích con gái, nhưng hôm nay, tôi đã tìm được, thực sự đã tìm được, người “đàn ông” của đời tôi, người “đàn ông” có mái tóc dài xinh đẹp và nét quyến rũ tự nhiên.

Tôi chọn cho Tiểu Ly, à không, tôi và em cùng chọn một cặp nhẫn cưới thật đẹp, tuy không thật sang trọng và đắt tiền, chúng chắc chắn sẽ mãi mãi là những người bạn đích thực của hai đứa tôi cho đến suốt cuộc đời.

Đã lâu lắm rồi, tôi mới lại được nhìn thấy nụ cười mãn nguyện đáng yêu đó của Tiểu Ly, một nụ cười mà những tưởng sẽ chẳng còn xuất hiện nữa. Em cười thật tươi, rồi em khóc khi tôi quỳ xuống trước hàng chục, hàng trăm người nơi trung tâm thương mại kia, với một bó bông vừa nhanh tay kiếm được, tôi hạnh phúc nắm lấy đôi bàn tay bé tí tẹo của em và đeo cho em kỉ vật tình yêu của chúng tôi, vậy nhé:
– Anh Trần Phương Ly, anh có chấp nhận lấy em làm chồng, sau này dù có vất vả gian lao, vẫn luôn yêu thương và chăm sóc em, sẽ luôn dành tất cả vì em và vì gia đình nhỏ của chúng ta không?

Hàng chục, hàng trăm người sẵn sàng làm hậu phương vững chắc cho tôi tối nay. Mà thật sự cũng chẳng cần nữa, Tiểu Ly oppa là của tôi mà, phải không:
– Đồng ý! Đồng ý! Đồng ý!

Những tiếng hò reo cổ vũ kia khiến Tiểu Ly xúc động thật nhiều. Em đón lấy đóa hoa từ tay tôi rồi ôm tôi thật chặt, thật mãnh liệt và tràn đầy hạnh phúc. Có thể mọi thứ vẫn còn quá sớm, nhưng tôi sẽ không bao giờ buông “người con trai” của cuộc đời mình ra nữa đâu, tôi hứa đấy:
– Oppa à, lớn rồi không có khóc nhè nghe chưa.
– Hức… vợ ơi, anh vui… huhuhu…
– Vui mà khóc là sao, đi, về với anh, chồng bé nhỏ.

Chúng ta đâu có cần thiết tìm kiếm hạnh phúc ở nơi nào xa xôi, vì hạnh phúc luôn tồn tại ngay ở những điều nhỏ nhặt nhất trong cuộc sống của chúng ta hằng ngày.

Hạnh phúc nào ở nơi đâu xa xôi, nó luôn luôn gần ngay trước mắt mỗi người chúng ta. Đôi khi, một thái độ sống tích cực, một suy nghĩ biết ơn về điều gì đó giản đơn trong đời, hay thậm chí là sự hào phóng, lòng nhân hậu mà ta dành cho một ai đó, tất cả đều là một sự “chuyển thể” âm thầm của hạnh phúc.

Thực ra, không một ai tồn tại trên đời này lại gặp khó khăn trong việc tìm kiếm hạnh phúc cho chính mình cả. Chúng ta chỉ là vì thường hay bỏ ngơ những điều nhỏ nhặt đem lại hạnh phúc cho mình đó nên mới cảm thấy rằng bản thân mình bất hạnh.

Hạnh phúc luôn xuất phát từ những điều giản đơn nhất, như là việc bắt đầu một ngày mới. Chúng ta lại thức dậy sau một đêm dài và được đón chào một ngày mới, với ánh nắng chan hòa và tiếng chim ríu rít trên tán cây trước nhà.

Bạn có một ngày mới để sống và hít thở trong khi có những người còn không kịp đón được ánh nắng mặt trời của ngày hôm sau. Trân trọng cuộc sống của mình, cũng là một cách để hạnh phúc. Vì thế, nếu bạn có thêm một giây để tồn tại trong cuộc sống này thì hãy vui lên. Dù trong một giây ngắn ngủi đó bạn đang phải trải qua, đối mặt với những chuyện buồn khổ, đau thương thì cũng hãy vui lên, bởi ít ra bạn còn có thể tiếp tục sống và chiến đấu với cuộc đời này. Chúng ta thường cho rằng có những vết thương dù thời gian qua lâu bao nhiêu cũng không thể nào hàn gắn hay đỡ bớt âm ỉ, nhưng thực ra rồi cũng sẽ đến một lúc nào đó, ta bỗng lại nhớ về những khoảng thời gian buồn đau trong cuộc sống của chính mình rồi nhận ra rằng sự buồn bã đó đã qua từ rất lâu và ta đã không sao nữa.

Thời gian trôi qua cũng sẽ chữa lành những vết thương lòng cho chúng ta thôi. Hạnh phúc còn là khi chúng ta không ghen tỵ hay cứ so sánh bản thân với những người xuất hiện trong cuộc sống của mình. Bởi vì điều chúng ta cần làm khi nhìn thấy ai đó có một cuộc sống tốt đẹp chính là nỗ lực và cố gắng đạt được những gì tốt đẹp mà mình mong muốn. Việc ghen tỵ hay so sánh bản thân với một người khác không hề giúp chúng ta trở nên hạnh phúc và vui vẻ hơn.

Một người chỉ sống trong sự chỉ trích bản thân và không ngừng ghen ghét với những gì người khác có, đạt được thì làm sao mà hạnh phúc? Yêu thương và trân trọng một ai đó trong đời, dành tình cảm chân thành để đối xử với họ cũng là cách chúng ta tìm thấy được hạnh phúc. Khi nhìn thấy một ai đó khó khăn và cần được giúp đỡ, dĩ nhiên là chúng ta có thể chọn lựa không giúp đỡ họ, chuyện đó chẳng hề sai. Thế nhưng nếu ta mở lòng nhân hậu và bao dung họ, thì ta sẽ cảm nhận được sâu sắc niềm vui mà sự cho và nhận trong đời này mang lại. Cũng như thế, một lời cảm ơn tự đáy lòng mà ta muốn dành cho một ai đó vừa giúp đỡ ta cũng sẽ khiến tâm hồn ta trong khiết, nhẹ nhõm hơn giữa cuộc đời đao gươm này.

Tựa như giữa muôn chuyện mệt mỏi, khổ đau trong đời, ta lại có thể tìm thấy hạnh phúc bằng tình yêu thương và sự biết ơn mà bản thân dành cho cuộc đời mình. Hoặc những khi mệt mỏi, ta cho phép bản thân được nghỉ ngơi và làm một việc gì đó mình mong muốn. Gạt bỏ mọi công việc và áp lực sang một bên, dành thời gian cho chính mình và những người mình yêu thương sẽ giúp ta vơi đi những căng thẳng, phiền muộn mà ta đã canh cánh trong lòng bấy lâu nay. Hạnh phúc đơn thuần nhất là khi ta khiến chính bản thân mình được vui vẻ và nhẹ nhõm, không để bất cứ điều gì trên đời ràng buộc ta trong một giây phút nghỉ ngơi nữa. Giữa bộn bề lo toan cuộc sống, đôi khi chỉ là những điều nhỏ nhặt như trân quý từng phút giây còn được sống, hay yêu thương và biết ơn một ai đó cũng sẽ đem lại cho ta cảm giác được hạnh phúc tràn đầy. Và Tiểu Ly, em chính là người mà tôi sẽ biết ơn, sẽ trân trọng và sẽ yêu thương bằng cả trái tim, cả mạng sống của mình, cho đến suốt cuộc đời này, tôi hứa đấy.

— Hết —

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Thông tin truyện
Tên truyện Tình yêu đẹp
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Truyện teen
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 01/11/2016 01:00 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

1 năm thử thách
29 tết năm đó... Hôm ý phải bàn giao lại việc cho ông phó phòng nên về hơi muộn, tại mình xin nghỉ mấy ngày tết vì chỗ mình mùng 1 tết 1 số bộ phận vẫn phải làm việc, nhưng bù lại được thưởng 1 khoản tiền, mình thì chịu, làm quanh năm rồi giờ đến mấy ngày nghỉ tết thì thôi, không ham...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện sex nhẹ nhàng Truyện teen
Đời học sinh – Quyển 5
Theo như thằng Khánh kể, chuyện có lẽ bắt đầu từ nhiều năm trước. Dạo đó cứ mỗi lần đêm xuống trong rừng dừa ở cồn Phú Đa, thi thoảng người ta lại nghe tiếng khóc thảm thiết phát ra từ sâu hun hút trong đó. Có người lại nói rằng đã thấy một bóng ma tóc dài ngồi vắt vẻo trên cành...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tuyển tập Đời học sinh
Người con gái năm ấy…
Sau một đêm không bằng cầm thú, cả em và X đều ngượng ngùng. Không biết nói gì mới phải, em thì đi đấm răng. Nó dọn dẹp chăn gối nhà cửa, xong xuôi thì em đèo nó ra quán ăn sáng. Vừa ăn vừa nói. Ê, chiều nay sang nhà bác tao đi. Tao sang làm gì? Thì chiều nay làm tất niên. Thôi tao có việc rồi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Tâm sự bạn đọc Truyện teen
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân