Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 17

Tru Tiên

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 17

Trên quảng trường lúc này sôi động vô cùng, những đệ tử đến tham dự Thất Mạch Hội Võ xưa nay chắc là dùng nơi này để tạm nghỉ chân, nhìn ra xa, thấy nhấp nhô toàn là đầu người, dễ phải có đến hàng trăm. Những người đứng nơi đây, phần lớn đều khoác trang phục Thanh Vân Môn, đạo có tục có, nam có nữ có, trong đó lớp trẻ tuổi tương đối nhiều, anh khí dào dạt, có thể thấy mấy năm nay Thanh Vân Môn rất chú ý gây dựng sự nghiệp, đã cất công bồi dưỡng đệ tử mới.

Quảng trường tụ tập hàng trăm người mà xem ra vẫn rất rộng rãi. Tống Đại Nhân đưa mắt ngó quanh, chợt nghe đằng xa có tiếng gọi trong trẻo: “Đại sư huynh, bọn muội ở đây này.”

Tống Đại Nhân và Trương Tiểu Phàm nhìn về phía ấy, thì thấy mấy người của Đại Trúc Phong, người vừa cất tiếng gọi là Điền Linh Nhi, đứng bên một cái đỉnh đồng lớn giữa quảng trường, đang giơ tay vẫy.

Tống Đại Nhân đáp lời, cùng Trương Tiểu Phàm đi lại. Trương Tiểu Phàm vừa đi vừa ngó bốn xung quanh, thấy đệ tử của các chi phái khác túm năm tụm ba thành từng nhóm, trông đều rạng rỡ và sôi nổi bàn tán, xem ra chẳng có ai lại không tràn ngập hi vọng về đại thí Thất Mạch Hội Võ sắp diễn ra.

Họ đi đến nơi, Hà Đại Trí đứng sau lưng Điền Linh Nhi cất tiếng hỏi trước: “Đại sư huynh, đi đường ổn cả chứ?”

Tống Đại Nhân mỉm cười đáp: “Đến đây đâu phải lần đầu, còn có thể có chuyện gì được?”

Điền Linh Nhi liếc Trương Tiểu Phàm, cười hỏi: “Tiểu Phàm, cảnh sắc trên đường có đẹp không?”

Trương Tiểu Phàm hồi tưởng lại cảnh sắc tráng lệ đẹp mắt động lòng trên trời lúc nãy, thật thà đáp “Đẹp cực kỳ.”

Điền Linh Nhi cười hi hi, vỗ vai hắn bảo: “Sau này đệ cố gắng lên một chút, đợi luyện xong pháp bảo có thể đằng không mà đi, đệ hãy tự mình bay trên trời cao xanh mà xem cho thoả.”

Trương Tiểu Phàm không nói, nhưng mặt lộ nét cười, gật đầu thật mạnh.

Tống Đại Nhân nhìn xung quanh, hỏi Hà Đại Trí: “Tứ sư đệ, sư phụ sư nương đâu nhỉ?”

Hà Đại Trí đáp: “Mấy người bọn đệ theo sư phụ sư nương đến đây, thì đạo huynh lo việc tiếp tân của chi phái chính đã đưa sư phụ sư nương lên Ngọc Thanh Quán rồi, nói là thủ toạ trưởng lão của bảy chi phái gặp mặt trước một chút, cuối cùng sẽ thương nghị chi tiết về kỳ đại thí năm nay. Sư phụ dặn chúng ta chờ ở đây.”

Tống Đại Nhân khẽ gật đầu, rồi vẫy vẫy tay, gọi bọn sư đệ đến gần, nhìn khắp bốn xung quanh, thấp giọng khẽ bảo: “Ta thấy các chi phái khác có rất nhiều sư huynh đệ lạ mặt, các đệ hãy lại đây một lát, xem xem có tin tức gì không?”

Hà Đại Trí lắc lắc đầu, nói: “Đệ cũng có cảm giác như vậy, xem ra các chi phái đồng môn mấy năm nay thu nạp không ít người mới.”

Lão nhị Ngô Đại Nghĩa nhìn quanh, nói: “Người mới thì không ít, nhưng ta đoán đến mai thượng đài tỷ thí, phần lớn vẫn là những sư huynh đệ đã tu tập tinh thâm trước đây, thêm nữa về mặt kinh nghiệm thì bọn họ vẫn…”

Tống Đại Nhân thốt nhiên thở dài, nói: “Nhị sư đệ, chưa chắc đâu, đệ còn nhớ Lâm Kinh Vũ đệ tử trẻ tuổi của Long Thủ Phong đến truyền tin hai năm về trước không?”

Ngô Đại Nghĩa sững sờ, rồi trầm lặng hẳn, mọi người nhìn nhau, đều không nói gì, chỉ có Trương Tiểu Phàm trong lòng chợt trào lên một thứ tình cảm phức tạp, tựa như vui mừng, tựa như ngưỡng mộ, lại phảng phất chút đố kỵ nữa.

“Gã đó tính làm quái gì?” bỗng nhiên một giọng lạnh lẽo vang lên.

Mọi người kinh ngạc, nhìn ra thì chính là Điền Linh Nhi, chỉ thấy khuôn mặt kiều diễm hơi ửng đỏ, đôi mắt đẹp trợn tròn, giọng nói thì hằn học: “Y không đến tham dự lần tỷ thí này thì thôi, nếu dám đến, tốt nhất gọi y đến gặp muội, lúc đó muội sẽ cùng y tranh phân thắng phụ!”

Ai nấy nhìn nhau ngơ ngác, lão lục Đỗ Tất Thư xưa nay tinh nhanh, phản ứng mau lẹ, liền cười bảo: “Tiểu sư muội nói đúng lắm, nếu mà vừa khéo gặp nhau, ha ha, các vị sư huynh, hay là chúng ta đánh cược, xem ai thắng ai thua…”

“Đi đi đi!” lão ngũ Lữ Đại Tín đứng bên cạnh y giơ chân đá cho một cái.

Tống Đại Nhân cười mất một lúc, đang định nói, chợt nghe sau lưng tiếng ho khẽ, rồi một giọng con gái nhẹ nhàng cất lên: “Tống sư huynh, lâu lắm rồi không gặp.”

Tống Đại Nhân vụt như bị giáng một đòn chí tử. Tống Đại Nhân sững sờ, thanh âm này vương vấn bên tai, khác nào tiếng nhạc tiên, giây lát sau y như tỉnh từ cõi mộng, vụt quay mình lại, thấy sau lưng có năm, sáu người con gái, trông phục sức thì chính là môn hạ của Tiểu Trúc Phong, chi phái từ xưa tới nay chỉ thu nạp nữ đệ tử.

Người sắp hàng đầu trong bọn họ là một nữ nhân mỹ miều mặt trái xoan, tóc mềm như mây, da mịn như tuyết, khoé miệng gắn một nét cười dịu dàng. Trương Tiểu Phàm nhìn cô ta, đang định ngoảnh đầu lại hỏi xem là vị sư tỷ đồng môn của chi phái nào, ai ngờ vừa quay lại, là thấy từ Ngô Đại Nghĩa đến Trịnh Đại Lễ, lại cả Hà Đại Trí, ai nấy trên mặt đều đang cười một kiểu rất nguỵ dị. Hắn sực nhớ, lại xem dáng điệu Tống Đại Nhân, thấy vị đại sư huynh ngày thường vẫn tinh anh tài giỏi bây giờ đang đờ ra cười một cách rất ngốc nghếch, tựa như chẳng biết nói gì cả vậy. Hắn nghĩ ngợi một lúc bèn đoán ra ngay thân phận của nữ nhân này.

Quả nhiên, bọn Hà Đại Trí đứng bên đang đợi để xem kịch hay, ai ngờ Tống Đại Nhân thình lình rơi vào cảnh giới si dại, cái bộ dạng ngớ ngẩn không chỉ khiến chúng đệ tử Đại Trúc Phong không chịu nổi, mà đến mấy vị nữ đệ tử của Tiểu Trúc Phong đang đứng đối diện cũng che miệng cười thầm. Nữ nhân mỹ miều đứng trước mặt Tống Đại Nhân mặt hơi ửng đỏ, khe khẽ gọi: “Tống sư huynh.”

Tống Đại Nhân chẳng phản ứng gì hết, Hà Đại Trí sốt ruột phải lên tiếng: “Ha ha, Văn Mẫn sư tỷ, hai bên cũng đã nhiều năm không gặp rồi, gần đây vẫn tốt chứ?”

Đôi mắt đẹp của Văn Mẫn đưa sang thân hình gầy đét đó một lúc, rồi mỉm cười: “Vị này là Hà Đại Trí… Hà sư huynh?”

Hà Đại Trí gật đầu lia lịa, đáp: “Chính là tại hạ, Văn sư tỷ trí nhớ tốt quá, hai bên chỉ gặp nhau một lần vào một giáp trước đây, thế mà vẫn nhớ ra tại hạ, quả thực là làm tại hạ ngạc nhiên.”

Văn Mẫn mỉm cười nói: “Hà sư huynh lần trước khi tỷ thí, đã ra sức kháng địch, đại hiển thân thủ, ta tất nhiên là nhớ chứ.”

Hà Đại Trí đỏ mặt, kỳ Thất Mạch Hội Võ trước, ngay trong vòng tỷ thí đầu tiên y đã gặp phải một tay cao thủ bên chi phái chính Thông Thiên Phong, tuy đã dốc toàn lực, vẫn bại trận, có điều y là người tinh nhanh, bèn cười ngay: “Những chuyện xưa năm cũ, không nhắc cũng được, tiểu đệ tu vi thô thiển, so với Văn Mẫn sư tỷ, lại cả đại sư huynh bọn đệ đây, thì kém rất rất xa. Nói đến mới nhớ, từ sau kỳ đại thí lần trước, đại sư huynh vẫn thường hoài niệm đến sư tỷ.”

Văn Mẫn hơi đỏ mặt, nhưng không đáp lời, chỉ dùng khoé mắt liếc Tống Đại Nhân, có điều mấy vị sư muội trẻ trung sau lưng cô ta thì đã bật cười. Tống Đại Nhân một đại hán thô hào, giờ phút này bối rối y hệt một thiếu niên e thẹn, vội vàng lập bập mấy tiếng: “Không, không có, ta đâu có thường…”

“Cái gì?” Y chưa nói dứt lời, đã bị mấy nữ nhân trẻ tuổi đứng sau Văn Mẫn cắt ngang: “Thế huynh không hề nhớ tới Văn Mẫn sư tỷ của chúng tôi ư?”

Tống Đại Nhân giật thót, len lén liếc mắt ngó Văn Mẫn, chỉ thấy Văn Mẫn đang nghiêm nghị nhìn y, đôi mắt đẹp chăm chăm không chớp. Y cuống lên, vọt miệng đáp: “Không, không phải, ta có nhớ chứ..”

“Ha!”

Tất thảy mọi người của Đại Trúc Phong và Tiểu Trúc Phong đều phá lên cười, nhất là mấy nữ nhân trẻ tuổi sau lưng Văn Mẫn, cười điếc cả tai, làm cho đệ tử các chi phái khác đứng gần đấy cũng phải quay lại nhìn nhìn.

Hà Đại Trí đợi tiếng cười hơi ngớt, nghiêm túc nói với mấy nữ đệ tử Tiểu Trúc Phong: “Các vị sư tỷ, kỳ thực ý của đại sư huynh chúng tôi là như thế này, y không phải không hoài niệm đến Văn Mẫn sư tỷ, nhưng cũng không phải là thường…”

“Thế thì là cái gì?” Một nữ đệ tử Tiểu Trúc Phong cao giọng cười hỏi.

Hà Đại Trí liếc nhìn cô ta, mỉm cười nói: “Y cứ mỗi khắc lại nhớ đến Văn sư tỷ một lần, cứ mỗi khắc lại nhẩm tên sư tỷ một lần, vì vậy mới nói không phải là thường.”

Mọi người cười to, Tống Đại Nhân lườm Hà Đại Trí một cách dữ tợn, rồi mắt lại liếc sang Văn Mẫn, chỉ thấy khoé miệng nàng ẩn nụ cười, mà dường như không có chút tức giận nào hết, trong lòng bất giác ngấm ngầm hoan hỉ, miệng lúng búng: “Văn sư muội, bọn chúng thích nói đùa lắm, muội, muội đừng để ý.”

Văn Mẫn cười mất một lúc, rồi quay đầu lại ngăn cái đám sư muội đang cười đến rung hết cả hoa lá, sau đó nhìn Tống Đại Nhân thật sâu, hỏi: “Thế trong lòng huynh thì nghĩ sao?”

Tống Đại Nhân nhăn nhó, miệng lúng búng ta, ta, ta mấy tiếng, nhưng không thốt được lời nào, nhìn bộ dạng hắn, mấy nữ nhân kia không nhịn được lại cười phá lên. Văn Mẫn lắc lắc đầu, trừng mắt một cái, rồi không đếm xỉa gì đến y nữa, đi đến trước mặt Điền Linh Nhi, kéo bàn tay trắng như ngọc, chăm chú nhìn cô ta, hỏi: “Muội là Linh Nhi sư muội phải không?”

Điền Linh Nhi lạ lùng nói: “Phải ạ. Văn sư tỷ làm sao biết muội?”

Văn Mẫn cười đáp: “Muội thường cùng Tô Như Tô sư thúc lên Tiểu Trúc Phong bọn ta thăm sư phụ, ta đã biết muội từ lâu rồi. Mấy năm không gặp, thật là càng lớn càng đẹp quá.”

Điền Linh Nhi nắm tay Văn Mẫn, cười nói: “Đâu có, muội làm sao mà sánh được với dung mạo như hoa của Văn Mẫn sư tỷ,” nói đến đây, cô ta thấp giọng xích gần lên khe khẽ bảo: “Đại sư huynh của muội vì Văn sư tỷ mà điên đảo hết cả thần hồn rồi.”

Văn Mẫn liếc Tống Đại Nhân, Tống Đại Nhân lập tức nở nụ cười ngớ ngẩn, cô ta lắc lắc đầu, thì thào: “Đại sư huynh kia của muội, đầu óc thật như khúc gỗ.”

Điền Linh Nhi phì cười, cảm thấy tiếc là mình gặp vị Văn Mẫn sư tỷ này hơi muộn, lập tức khe khẽ kéo Văn Mẫn, cùng cô ta đi vào giữa đám nữ đệ tử của Tiểu Trúc Phong kia, lào xào nói chuyện một lúc, giây lát đã thấy thân thuộc vô cùng, tiếng nói tiếng cười thi thoảng từ trong đám con gái ấy vẳng ra, để mặc bọn Tống Đại Nhân ở đằng này.

Tống Đại Nhân đứng một bên, những muốn chạy lên trước nói chuyện với Văn Mẫn, nhưng nhất thời không biết mở miệng làm sao, đành đứng nguyên tại chỗ. Đừng nói người khác, đến cả Trương Tiểu Phàm chứng kiến từ đầu tới cuối, cũng phải lắc đầu.

Đúng lúc ấy, Trương Tiểu Phàm chợt nghe thấy Đỗ Tất Thư bên cạnh kêu Í một tiếng, nói: “Lại đến bao nhiêu là người nữa này.”

Trương Tiểu Phàm thấy lạ, ngoảnh mặt lại nhìn, cả người bỗng chấn động. Chỉ thấy từ xa đi lại một toán đông, đâu như ba mươi mấy người, ai nấy đều khoác bạch y, anh khí ngời ngợi, nói là nghênh ngang tự đắc cũng không quá. Có điều mấy người đi đầu thì khí độ bất phàm, đặc biệt là người trước nhất, bạch y như tuyết, tuấn dật tiêu sái, không phải là Tề Hạo đó thì còn là ai nữa?

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lăng Tiếu – Quyển 13
Hôm nay hắn nhận được tin tức Lăng Tiếu chiếm Phong Vân thành làm vương, để cho hắn cảm thấy dị thường khó chịu, bởi vì nơi đó là chỗ mà hắn muốn chiếm cứ đã lâu, nhưng mà hắn vẫn không có biện pháp giải khai Tử vong chi mê ở nơi đó, mới để cho hắn không dám tùy tiện mà tiến vào...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lăng Tiếu
Đường Môn – Quyển 3
Mùi hương từ thân thể Tiểu Vũ toát ra khiến cho Đường Tam cảm thấy say mê, càng không phải nói là có Tiên thiên Khỉ La U Hương, lúc này nằm bên cạnh Tiểu Vũ, Đường Tam cảm thấy toàn thân có chút nóng lên, mặc dù hắn không ngừng tự nói với chính mình là mau mau ngủ đi, nhưng càng nghĩ như vậy...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Đường Môn
Chị Quỳnh vắng chồng - Tác giả The Kid
Dựa theo nhân vật trong phim “Mãi mãi là bao lâu” Tại một khu chung cư cao cấp ở thành phố Hồ Chí Minh. Chị Quỳnh là người phụ nữ trẻ, xinh đẹp, đã có chồng và một đứa con trai. Nhưng chồng chị đã đi ra nước ngoài làm ăn, bỏ lại chị và đứa con trai ở nhà ông bà nội. Quỳnh lúc...
Phân loại: Truyện nonSEX
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân