Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện nonSEX » Tru Tiên » Phần 27

Tru Tiên

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 27

Tống Đại Nhân thân hình cao lớn, bỗng dưng lại run lên vô cớ, Văn Mẫn ngó thấy, rất lấy làm lạ, bèn hỏi: “Huynh sao vậy?”

Tống Đại Nhân chau mày đáp: “Không biết, bỗng dưng thấy lạnh!”

Văn Mẫn liếc y, trách: “Không phải là có tật giật mình sao!”

Tống Đại Nhân vội lắc đầu quầy quậy, bảo: “Đâu có chuyện ấy, đâu có chuyện ấy!”

Văn Mẫn nét mặt giãn ra, nhưng vẫn hừ một tiếng: “Thế huynh lén lút một mình chạy đến phòng nữ đệ tử Tiểu Trúc Phong của bọn muội đây để làm gì?”

Bên cạnh vẳng lại một tràng cười, Tống Đại Nhân lúng túng nhìn xung quanh, lúc này thi đấu kết thúc, đệ tử của Tiểu Trúc Phong đều đã về cả rồi, ai nấy cười cười, nhìn y với vẻ rất thú vị. Tống Đại Nhân hơi đỏ mặt, nói lảng: “Ồ, …. sao mà chẳng thấy tiểu sư muội của ta đâu nhỉ?”

Văn Mẫn mỉm cười: “Tiểu sư muội của huynh, trời sinh mỹ lệ, tất nhiên là sớm đã có người hẹn hò rủ ra ngoài rồi!”

Tống Đại Nhân ngạc nhiên hỏi: “Cái gì, có người hẹn hò rủ ra ngoài?”

Văn Mẫn lắc đầu không đáp, chỉ nói: “Nếu gặp sư muội Linh Nhi của huynh, khuyên cô ấy ngày mai phải cẩn thận đấy!”

Tống Đại Nhân nhắc đến Điền Linh Nhi, tự nhiên không thấy lúng túng như khi nói chuyện về một mình Văn Mẫn nữa, lời lẽ vì thế cũng trở nên mạch lạc hơn nhiều, y chau mày bảo: “Ta biết tiểu sư muội ngày mai sẽ tỷ thí cùng Lục Tuyết Kỳ Lục sư muội, sư trưởng hai chi chúng ta xưa nay giao hảo, chắc sẽ không có chuyện gì, hơn nữa Thất Mạch Hội Võ chẳng qua cũng chỉ là thi đấu cọ xát chút thôi!”

Văn Mẫn liếc nhìn y, lạnh nhạt bảo: “Tô sư thúc sư nương của huynh tất nhiên là rất thân với sư phụ muội, nhưng sư phụ muội lại thấy sư phụ huynh rất là chướng mắt, đến nay vẫn oán sư phụ huynh đã dụ dỗ Tô sư thúc đem đi!”

Tống Đại Nhân nghẹn họng, đang định nói, lại thấy Văn Mẫn nhìn đám nữ đệ tử đồng môn xung quanh, bọn họ đều đang im lặng, chăm chú ngó lại đây. Tống Đại Nhân kinh ngạc hỏi: “Sao thế?”

Văn Mẫn nhìn y, có vẻ do dự, rồi nói: “Tống sư huynh, Lục sư muội không giống với bọn muội, tính tình cô ta rất cổ quái, nhưng sư phụ lại thập phần sủng ái. Đã bước lên đài rồi, không có gì là nói chắc được đâu!”

Tống Đại Nhân đổi hẳn sắc mặt, hỏi: “Là sao?”

Văn Mẫn khép miệng, không nói gì thêm nữa.

Bạn đang đọc truyện Tru Tiên tại nguồn: http://truyensextv.cc/tru-tien/

“Tiểu Phàm, đệ nói là đi tìm Tiểu Hôi và con chó to vàng ấy cơ mà, sao lại dẫn ta đến nhà bếp?” Tăng Thư Thư đi theo sau lưng Trương Tiểu Phàm, tiến vào nhà bếp, miệng làu bàu không ngừng.

Trương Tiểu Phàm nhìn ngó kỹ càng, thấy nơi đây rộng rãi gấp nhiều lần bếp bên Đại Trúc Phong, ánh sáng cũng đầy đủ hơn, hắn vừa chú ý tìm kỹ, vừa lẩm bẩm: “Tuy đệ từ sáng tới giờ chưa nhìn thấy bọn chúng, nhưng chắc quá nửa là chúng ở trong này!”

Tăng Thư Thư nhún vai, nói: “Không thể nào, đệ coi Tam Nhãn Linh Hầu là cái gì, đấy là linh vật trời sinh, so với người chỉ có hơn chứ không có kém, thế mà đệ xem nó như đạo tặc, lại còn là thứ đạo tặc tham ăn…. Á!”

Trước bộ mặt ngạc nhiên sửng sốt của Tăng Thư Thư, Trương Tiểu Phàm chui vào sau một cái vại đằng góc bếp, xách Tiểu Hôi ra, con khỉ bị xách bổng lên kêu chí choé liên hồi, Đại Hoàng cũng chạy theo, hướng về hai người sủa rất dữ dội.

Trương Tiểu Phàm nhìn Tăng Thư Thư, thấy y dở khóc dở cười.

Hắn ôm Tiểu Hôi vào lòng, rồi mắng Đại Hoàng: “Con chó chết giẫm, đừng ầm ỹ nữa, muốn có người đến bắt chúng ta sao?”

Đại Hoàng dường như nghe hiểu, nhìn Tiểu Hôi đang nép vào lòng Trương Tiểu Phàm, miệng chỉ khẽ kêu lên oẳng oẳng nhưng không ra tiếng. Trương Tiểu Phàm ngó nghiêng, thấy mọi vật vẫn có vẻ nguyên vẹn không xê xích, chắc hai tên trộm này chưa đắc thủ, bất giác vui vẻ, vội vàng ôm Tiểu Hôi đi ra, được hai bước, thấy Đại Hoàng không cùng theo, hắn ngoảnh đầu nhìn, con chó cụp đuôi chạy vào sau cái vại ban nãy lục đục một hồi, rồi ngoạm ra một khúc sườn to tướng.

Trương Tiểu Phàm trợn mắt nhìn con khỉ trong lòng, Tiểu Hôi nhách miệng, cười ha ha. Tăng Thư Thư ở bên ngó thấy, lắc đầu.

Hai người dẫn theo con chó và con khỉ rón rén rời khỏi nhà bếp, chỉ sợ có người phát hiện thì nỗi ô danh này cả đời không sao rửa sạch được, chạy xa rồi, họ mới thở phào.

Trương Tiểu Phàm hổn hển một lúc, mới bảo: “Ờ, vừa rồi còn chưa chúc mừng huynh, lại thắng một trận nữa!”

Tăng Thư Thư chẳng để tâm, đôi mắt cứ soi mói Tiểu Hôi đang nằm trong lòng Trương Tiểu Phàm: “Thế thì đã là gì, sớm muộn rồi cũng bại dưới tay người khác thôi… Tiểu Hôi sao mình mẩy tèm lem vầy nè, mấy ngày rồi đệ chưa tắm cho nó?”

Trương Tiểu Phàm đờ người, đáp: “Có tắm bao giờ đâu?”

Tăng Thư Thư choáng váng, giơ tay gõ vào trán hắn: “Đệ, đệ, đệ sao lại đối xử với nó như vậy!”

Trương Tiểu Phàm nghĩ không cần thiết, con khỉ này leo trèo cả ngày, tắm kiểu gì cho sạch được, nhưng thấy bộ dạng xót xa của Tăng Thư Thư, biết có nói y cũng không thông cảm, bèn cười khan, lảng sang chuyện khác: “Phải rồi, huynh biết không, ngày mai trong lượt thi đấu thứ ba, đối thủ của Lục Tuyết Kỳ là sư tỷ Điền Linh Nhi của đệ đấy!”

Tăng Thư Thư hơi sững người, hỏi: “Sư tỷ đệ, là Điền Linh Nhi dùng Hổ Phách Chu Lăng đó hả?”

“Vâng!” Trương Tiểu Phàm thò tay xoa đầu Tiểu Hôi đang bám trên vai: “Hai ngày nay Lục Tuyết Kỳ tỏ ra rất lợi hại, đệ hơi lo cho sư tỷ!”

Tăng Thư Thư gật đầu đáp: “Cũng phải, đừng nói gì khác, riêng thanh Thiên Gia đó của Lục Tuyết Kỳ đã khiến người ta không chịu đựng nổi rồi.”

Trương Tiểu Phàm lo lắng bảo: “Thư Thư, huynh nói sư tỷ đệ liệu có gặp nguy hiểm không, Lục Tuyết Kỳ trong trận thứ nhất đã huỷ hoại tiên kiếm của đối thủ, trận thứ hai nghe nói Đoàn Lôi sư huynh bên chi chính bị thương cũng không nhẹ đâu!”

Tăng Thư Thư trợn mắt nhìn hắn: “Đệ thật đa sự, ta thấy sư tỷ đệ đạo hạnh cao hơn đệ nhiều, đệ còn không tự lo cho bản thân đi, đối thủ về sau càng lúc càng lợi hại, như đệ nói thì đến tầng thứ ba của Ngọc Thanh Cảnh đệ còn chưa luyện tới, lúc thi đấu lại không bị người ta cho một kiếm chết tươi ấy à!….. Đưa Tiểu Hôi ta bế nào!”

Trương Tiểu Phàm do dự, rồi đưa Tiểu Hôi qua, Tăng Thư Thư thích thú ôm nó vào lòng, Tiểu Hôi bất bình, kêu la chí choé.

Trương Tiểu Phàm thở dài bảo: “Huynh nói đúng quá, sư tỷ đạo hạnh cao thâm, lại xinh đẹp, có nhiều người, nhiều người yêu mến, đời nào đến lượt đệ lo lắng quan tâm?”

Tăng Thư Thư ôm Tiểu Hôi thật chặt, mắt cứ ngắm mãi nó, cứ như là sợ ngắm ít đi chút nào thì thiệt thòi chút ấy vậy, miệng lơ đãng nói: “Đệ biết thì tốt, hãy suy nghĩ xem ngày mai làm sao giữ được tính mạng. Ta đã bảo đệ rồi, đối thủ sắp tới của đệ, là Bành Xương sư huynh của Phong Hồi Phong bọn ta, tuyệt đối không như cái gã Sở Dự Hồng hôm nay đâu, nhất là pháp bảo tiên kiếm Ngô Câu của huynh ấy, được luyện từ đồng đỏ ngàn năm, thì lợi hại lắm!”

Trương Tiểu Phàm nhăn nhó rầu rĩ: “Các huynh ai nấy pháp bảo giắt đầy mình, đệ biết làm thế nào?”

Tăng Thư Thư không ngước mắt lên, vẫn ngắm nghía Tiểu Hôi, chầm chậm đi lên phía trước, bảo: “Tiểu Hôi này, theo tao về nhé, tao sẽ cho mày hai buồng chuối tiêu, có thích không? À, Tiểu Phàm, đệ vừa bảo gì ấy nhỉ?”

Trương Tiểu Phàm kề vai cùng bước với y, than thở: “Thật ngưỡng mộ các huynh có thể khu dụng được pháp bảo, cảm giác nó như thế nào?”

Tăng Thư Thư nhún vai, đáp: “Có gì đâu, tu luyện tiên kiếm lâu ngày, tự nhiên pháp bảo sẽ cảm ứng được với đệ, theo đó, dùng niệm lực linh lực mà khu động, lên trời xuống đất, xẻ núi phá sông đều là tuỳ đệ cả!”

Trương Tiểu Phàm ngây người hỏi: “Cảm ứng hả, có phải là một thứ cảm giác lạnh tê không?”

Tăng Thư Thư đôi mắt chăm chú nhìn Tiểu Hôi, lơ đãng trả lời: “Không nhất thiết, còn phải tuỳ vào chất liệu của pháp bảo.”

Trương Tiểu Phàm nghĩ ngợi, rồi lắc lắc đầu, rũ bỏ mộng tưởng đang nhen lên trong óc: “Thư Thư này, huynh bảo thần vật như Thiên Gia, ban đầu lúc rèn ra thì nó như thế nào, chắc là huy hoàng lắm?”

Tăng Thư Thư lạ lùng liếc nhìn Trương Tiểu Phàm: “Ta làm sao mà biết được? Ta mới lần đầu nhìn thấy thứ thần vật trong truyền thuyết đó thôi!”
Nói xong lại cúi đầu ngắm Tiểu Hôi, bất kể con khỉ đang bừng bừng tức giận, y cứ vui vẻ vuốt bộ lông của nó, miệng bảo: “Còn về cảm ứng, ta đã từng đọc trong một cuốn cổ thư, có nói pháp bảo mà thật sự tâm ý tương thông với người tu chân, thì không phải là những thứ được xưng tụng thần vật kỳ trân kiểu ấy đâu!”

Trương Tiểu Phàm kinh ngạc: “Vậy là gì?”

Tăng Thư Thư đáp: “Là những thứ mà chủ nhân dùng tinh huyết của mình luyện thành, khi máu là vật dẫn, pháp bảo thường sẽ có ma khí, nhưng cũng nhờ đó mà gây được cảm giác huyết nhục tương liên với chủ nhân. Sách nói, tuy làm như thế là tà môn, toàn tạo ra những thứ hung sát ma quỷ, không phải là chính đạo, nhưng những pháp bảo này, chỉ có chủ nhân đổ máu huyết cho nó mới khu dụng được, không như mấy loại pháp bảo chúng ta đang dùng, hễ rơi vào tay tiền bối đạo hạnh cao thâm là chịu hàng phục… Í!”

Tăng Thư Thư ngừng bước, nhận ra bên cạnh mình không có một ai, bèn ngoảnh đầu coi, chỉ thấy Trương Tiểu Phàm đã dừng lại từ khi nào, đứng phía sau sững sờ nhìn y, nét mặt rất là cổ quái.

Tăng Thư Thư lấy làm lạ, hỏi: “Sao thế Tiểu Phàm?”

Trương Tiểu Phàm giật mình, miễn cưỡng mỉm cười đáp: “Không, không sao!”

Tăng Thư Thư nhìn kỹ, cho rằng hắn đang lo đến trận đấu ngày mai, bèn mỉm cười đi lại vỗ vai bảo: “Đệ cứ yên tâm, ta đã nói với Bành sư huynh rồi, ngày mai tỷ thí, huynh ấy sẽ không quá nặng tay với đệ, để đệ dẫu thua cũng còn chút thể diện, không đến nỗi khó ăn khó nói với sư phụ sư nương.”

Trương Tiểu Phàm có vẻ đang nghĩ tận đâu đâu, nhưng vẫn gật đầu nói: “Ừ, đa tạ huynh!”

Hai người đi thêm mấy bước, Tăng Thư Thư mải nhìn Tiểu Hôi trong lòng, Trương Tiểu Phàm thì đầy một bụng tâm tư, trầm ngâm không nói.
Một lát sau, Tiểu Hôi dường như không chịu nổi ánh mắt dị hợm của Tăng Thư Thư, bèn giận dữ hét lên, thò tay cào y. Tăng Thư Thư thấy từ đầu tới giờ Tiểu Hôi có vẻ rất thực thà, nhất thời lơi lỏng cảnh giác, không đề phòng nên khi bị nó tấn công, quả thực tránh không kịp nữa, khuôn mặt trắng muốt bị cào liền mấy nhát, đau đến mức buông thõng tay ra.

Tiểu Hôi được trả tự do, cao hứng nhảy vọt đi, nhưng không lại bên cạnh Trương Tiểu Phàm, mà lao xuống đất chạy như bay lên phía trước, chỉ mấy bước đã nhào đến trước mặt hai người đang đi ngược lại, rồi soạt, leo lên mình một người.

Trương Tiểu Phàm ngây sững, ngước mắt nhìn, thấy một cô gái tươi tắn như hoa, đứng lẫn trong mây trắng phiêu diêu, tà áo lay động, bên hông thắt dải lụa hồng, thanh lệ vô song, thì ra chính là Điền Linh Nhi. Lòng Trương Tiểu Phàm thốt trào lên niềm vui sướng, hắn mở miệng toan nói, bỗng nhiên máu nóng toàn thân lạnh ngắt đi, lạnh thấu vào tim, bên cạnh Điền Linh Nhi là một nam tử tiêu sái hiên ngang đĩnh đạc, chẳng phải là Tề Hạo thì còn là ai?

Điền Linh Nhi thì giật thót, ngày thường Tiểu Hôi toàn quấn quýt với Trương Tiểu Phàm, chẳng ngờ hôm nay đột nhiên đổi tính, lại thân thiết với cô ta, đúng là lạ! Thực ra Điền Linh Nhi cũng rất ưa con khỉ thông minh lanh lợi, bèn vỗ về nó, rồi mỉm cười: “Tiểu Phàm, sao lại ở đây?”

Trương Tiểu Phàm mặt mày vô cảm, khẽ nói: “Đệ cùng bạn đi dạo!”

Tề Hạo liếc thấy Tăng Thư Thư, vội mỉm cười, vòng tay chào: “Tăng sư đệ, lại gặp nhau!”

Tăng Thư Thư không dám chậm trễ, liền đáp lễ: “Tề sư huynh, chào huynh!”

Điền Linh Nhi nhìn bọn họ, ngạc nhiên hỏi: “Hai người quen nhau ư?”

Tề Hạo mỉm cười: “Tăng sư đệ là ái tử của Tăng sư thúc bên Phong Hồi Phong, gia truyền uyên bác, là đối thủ rất lớn của chúng ta trong kỳ Thất Mạch Hội Võ này!”

Tăng Thư Thư cười cười: “Tề sư huynh nổi tiếng, đệ tử trẻ tuổi của Thanh Vân Môn tất nhiên đều rất kính huynh, đệ đâu dám vô lễ!”

Tề Hạo cả cười: “Tăng sư đệ quá khen rồi, không dám, thật không dám!”

Điền Linh Nhi thấy thần sắc Trương Tiểu Phàm hình như không bình thường, bèn đi lại hỏi: “Tiểu Phàm, đệ làm sao vậy?”

Trương Tiểu Phàm lắc đầu: “Sư tỷ, ngày mai đấu với Lục Tuyết Kỳ bên Tiểu Trúc Phong, nhất định phải cẩn thận đấy!”

Điền Linh Nhi mỉm cười, quay đầu liếc Tề Hạo, Tề Hạo cười không nói, Điền Linh cũng cười đáp, rồi ngoảnh lại nhìn Trương Tiểu Phàm: “Ta biết, cái này, Tề sư huynh đạo hạnh cao thâm, lại nhiệt tình, vì có chút quan tâm tới ta, nên đã hẹn ra để chỉ điểm mấy chỗ cho trận thi đấu ngày mai!”

Trương Tiểu Phàm cúi đầu, rất lâu sau mới khò khè bảo: “Sư tỷ, ngày mai khi sư tỷ thi đấu, đệ cũng phải gặp Bành sư huynh bên Phong Hồi Phong, không đến cổ vũ được, sư tỷ phải tự mình cẩn thận!”

Điền Linh Nhi hờ hững đáp: “Không sao, Tiểu Phàm, cha mẹ đều nói muốn đến xem ta thi đấu, ngoài ra,” cô ta nồng nàn liếc nhìn Tề Hạo, rồi lại tiếp: “Tề sư huynh cũng đến nữa, huynh ấy đạo hạnh cao thâm, có huynh ấy chỉ điểm cho, ta nhất định sẽ không thua đâu!”

Tề Hạo đứng đằng kia nói: “Điều ấy thì ta không dám chắc!”

Điền Linh Nhi ngoảnh đầu lại lườm y, rồi không nhịn được cười phá lên, làn da bạch ngọc trắng hơn sương hơn tuyết, phơn phớt nét hồng, diễm lệ tươi tắn quá, làm người ta nhìn đến ngây hết cả người ra.

Tăng Thư Thư đứng một bên, thấy rõ ánh mắt nét mặt Trương Tiểu Phàm xám xịt lại, tựa hồ mất hết sinh khí, y bất giác chau mày.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Phần 182
Phần 183
Phần 184
Phần 185
Phần 186
Phần 187
Phần 188
Phần 189
Phần 190
Phần 191
Phần 192
Phần 193
Phần 194
Phần 195
Phần 196
Phần 197
Phần 198
Phần 199
Phần 200
Phần 201
Phần 202
Phần 203
Phần 204
Phần 205
Phần 206
Phần 207
Phần 208
Phần 209
Phần 210
Phần 211
Phần 212
Phần 213
Phần 214
Phần 215
Phần 216
Phần 217
Phần 218
Phần 219
Phần 220
Phần 221
Phần 222
Phần 223
Phần 224
Phần 225
Phần 226
Phần 227
Phần 228
Phần 229
Phần 230
Phần 231
Phần 232
Phần 233
Phần 234
Phần 235
Phần 236
Phần 237
Phần 238
Phần 239
Phần 240
Phần 241
Phần 242
Phần 243
Phần 244
Phần 245
Phần 246
Phần 247
Phần 248
Phần 249
Phần 250
Phần 251
Phần 252
Phần 253
Phần 254
Phần 255
Phần 256
Phần 257
Phần 258
Phần 259
Phần 260
Phần 261
Thông tin truyện
Tên truyện Tru Tiên
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện nonSEX
Phân loại Truyện cổ trang
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/03/2015 06:38 (GMT+7)

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Lục Thiếu Du – Quyển 10
Đại trùng tử, lão đại ta nói mà ngươi dám không nghe, cẩn thận lúc thực lực ta mạnh ta sẽ đánh ngươi. Tiểu Long trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long nói. Nhìn Lục Tâm Đồng và Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long bất đắc dĩ nói với Lục Thiếu Du: Được rồi, ta sợ các ngươi, vậy thì ta sẽ giúp...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Lục Thiếu Du
Miêu Nghị – Quyển 21
Vâng! Diêm Tu lên tiếng rời đi. Đi không bao lâu liền quay về bẩm báo. Phu nhân bảo ta báo với đại nhân, một người ngoài mà thôi, không phải đại nhân nên quan tâm. Miêu Nghị im lặng, hắn biết rõ chuyện mình làm ngu xuẩn cỡ nào, bảo lão bà của mình đi nghĩ biện pháp bảo vệ hoa dại mình thông...
Phân loại: Truyện nonSEX Tuyển tập Miêu Nghị
Hướng Nhật – Quyển 3
Lúc quá trưa khi tới giờ vào lớp học, nhớ lời Sở Sở nhắn lại, Hướng Nhật trước tiên đi đến phòng làm việc của cô chủ nhiệm. Hắn vừa gõ cửa bên trong một giọng nói vang lên: Vào đi. Hướng Nhật đẩy cửa bước vào, phát hiện bên trong phòng làm việc không chỉ có một mình cô chủ nhiệm...
Phân loại: Truyện nonSEX Dâm thư Trung Quốc Tuyển tập Hướng Nhật
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân