Sắp tết tây, Kim Anh có vẻ hơi tủi thân khi ban đêm tôi không dẫn em đi chơi được, vậy đôi khi cũng hay, có thể cô bé sẽ không chịu nổi nhiệt mà rút lui chăng? Tôi sẽ rất buồn nhưng vậy tốt cho Kim Anh hơn và đi ban ngày là thời điểm thích hợp, càng tránh cho thú tính của tôi trỗi dậy, nhất là đi ở những nơi vắng vẻ chỉ có hai đứa, tôi phạm sai lầm nhiều rồi, nên giữ gìn cho em thì hơn, tới tận bây giờ, tôi vẫn tin chắc quyết định của mình ngày ấy là đúng.
Uyển Văn thì khác, tôi nợ em kha khá, quan tâm em nhiều coi như chuộc lại phần nào lỗi lầm nhất là khi Hạnh vẫn đang nhởn nhơ ngoài quê ngắm đồng ngắm ruộng. Kết hoạch là thế, thực hiện theo thôi, mà Sài Gòn còn chỗ quái nào chúng tôi chưa từng đặt chân tới đâu và có lẽ ngoại thành là nơi lý tưởng để đổi gió? Nhưng biết đi đâu bây giờ nhỉ? Vũng Tàu chấm hết, nếu như bạn muốn sáng đi chiều về. Nhưng Uyển Văn thì không thích như thế.
– Đi Đà Lạt đi anh!
– 5 tiếng mới tới.
– Thì mình đi vài ngày!
– Ba em sẽ hỏi tội anh! – tôi nhái theo quảng cáo tide.
– Để em xin ba! Ba em thương em lắm.
– Em xin được thì đi không thì mình ra Vũng Tàu thôi! Anh sợ ba em lắm !
– Nhát gan, vậy thì sao về ở rể được?
– Cái gì?
– Nhà em vắng người, ba mẹ không cho đi lấy chồng xa! – Uyển Văn cúi đầu nói khẽ.
Nghe xong mà tôi đã nản rồi, gặp ba em có vài lần thôi mà tôi đã đứng tim, gặp mỗi ngày chắc chết, 3 gọng kiềm, hãi thật nhưng đó đã là may mắn với tôi lắm rồi… thật đấy… còn Hạnh nữa, khó nghĩ thật, thôi tới đâu hay tới đó. Mà hình như ba em thương em nhất nhà thì phải, em xin một cái là được ngay, tối hôm sau đã í ới gọi điện báo tin rồi. Tôi cũng nhân dịp nghỉ ngơi vài ngày trước khi du lịch, tranh thủ rủ Kim Anh đi uống nước tán dóc, em không nói gì, thoáng chút buồn rồi thôi, hai đứa cứ thế ngồi uống nước, nói chuyện và khe khẽ nắm chặt bàn tay nhau và cùng thở dài khi nghĩ tới tương lai.
Tới ngày hẹn, gọi điện cho vài tay phượt trên Đà Lạt, nhờ làm thổ địa và kiếm một khách sạn nào đấy, nếu không thì chắc ra đồi thông hai mộ ngủ quá, đổ xăng, thay nhớt, canh máy rồi lên đường qua nhà Uyển Văn thôi. Em cũng lạ thật, không chịu cho tôi tới tận nhà mà hẹn ở một quán cafe gần đó.
– Đi lẹ lên anh!
– Từ từ! Đi chơi chứ có phải đi chạy giặc đâu người đẹp!
– Ba em biết giờ!
– Hả?
Thì ra là em nói dối với phụ huynh là đi với lớp, hèn gì! Thôi đành nổ máy thôi chứ biết nói gì nữa. Em cười nói ríu rít sau lưng khi chúng tôi vừa ra khỏi địa phận thành phố chứ lúc nãy còn nhìn ngang liếc dọc miệng thì hối tôi chạy thật lẹ, tay ôm tôi mà run cầm cập. Nghĩ cũng mắc cười thật. Tôi đi kiểu phượt nó quen rồi, 100km mới nghỉ một lần lấy sức để tiết kiệm tiền, còn em là con gái, mới ngồi sau yên chừng ba bốn chục cây là la làng rồi! Đành nghỉ, mà em là con gái, càng không thể ngồi lề đường gặm bánh mỳ như tôi được, lại phải ghé vào hàng quán, mà quán xập xệ thì em nào chịu, phải quán đẹp, lại tốn tiền, may mà tôi đã nghĩ tới trường hợp này rồi nên cũng chuẩn bị tiền và lương thực gấp ba lần bình thường và em cũng mang theo kha khá.
Theo lịch trình của tôi, đi tàng tàng ngắm cảnh thì khoảng 5 tiếng là tối đa, vậy mà thực tế nó kéo dài hơn 6 tiếng, tới nơi đã trưa trờ trưa trật, đành vào khách sạn, cũng may là quen thân lắm thì họ mới chịu giữ phòng cho mình, cô bé lể tân mới hơn năm không gặp trông dễ thương quá! Thấy tôi đi với Uyển Văn hình như cô bé không vui nhỉ? Chỉ cúi đầu ghi ghi chép chép rồi giao chìa khóa phòng, Uyển Văn tinh mắt thật, vừa vào phòng là em hỏi ngay, may mà hồi đó thời gian hạn hẹp nên chỉ đong đưa một chút, không có hậu quả gì hết nên có thể ưỡn ngực ra thề sống chết với Uyển Văn được. Mới đi xa, còn mệt khoan vội đi đâu, ngủ một giấc rồi tính, Uyển Văn nằm cạnh cũng ngoan ngoãn ngủ không khều quẹt chi hết, chỉ chồm qua ôm tôi rồi nhắm mắt, vậy là ổn chiều đi chơi.
… Bạn đang đọc truyện Xin lỗi tình yêu tại nguồn: http://truyensextv.cc/xin-loi-tinh-yeu/
Lòng vòng cũng hết Đà Lạt, chỗ nào tôi cũng đi mòn lốp xe rồi nên không quá lạ mắt, chỉ có Uyển Văn là trầm trồ, thật ra em cũng tới đây một lần, nhưng lâu quá nên cũng chẳng nhớ gì nhiều! Đành làm hướng dẫn viên vậy, nhưng tôi lại thích chạy xe lên mấy ngọn đồi ngắm cảnh chơi thôi! Hơi dốc nhưng xe tôi thì nào có xá gì! Băm băm lao lên, Uyển Văn hình như không thích cái kiểu khám phá núi đồi của tôi thì phải? Em nhăn mặt và giục tôi xuống, đất cát không có gì mà coi! Đành chậc lưỡi nghe lời thôi, em ôm tôi thật chặt, rồi đứng phắt dậy chồm lên hôn vào má tôi một cái rõ to rồi cười. Tôi cũng nắm chặt tay em vậy.
Kết thúc hai ngày ăn chơi đón tết tây tại Đà Lạt, tôi cùng Uyển Văn lết thếch về nhà, cũng có vài chuyện không vui giữa hai đứa và vài vụ té xe nho nhỏ do Uyển Văn cứa đòi giành tài, may mà em đi chậm và tôi kịp lấy thân đỡ cho em nên trầy trụa ít, may thật, chỉ có tôi là te tua mà còn bị em chửi nữa, nhưng em chỉ la tôi có một ngày mà phải tốn 3 ngày qua nhà chăm sóc tôi, cũng bù lại phần nào, hờ hờ.
Sau vài ngày dưỡng thương và nữa tháng rong chơi khắp miền Tây, cũng sắp tết rồi, vừa khám phá ra chỗ này cũng hay hay, rủ Kim Anh đi vậy sẵn tiện mang quà Đà Lạt cho em luôn, nhưng em từ chối, đành đi một mình thôi và địa điểm tôi đặt chân đến là Sa Đéc, nếu như ai muốn thưởng lãm những đóa hoa đẹp đầy màu sắc hay những vườn cây kiểng với hình thù đẹp mắt thì Sa Đéc là một nơi cực kỳ hoàn hảo, tôi tin là như vậy. Mà bạn nên đi vào những ngày giáp tết, khi bà con ở đó đang lục đục chuẩn bị mọi thứ cho chuyến hàng đi Sài Gòn, nói thật mấy vườn hoa ở đó đẹp gấp trăm lần đường hoa Nguyễn Huệ, mà thậm chí quy mô ở đó còn lớn hơn nhiều, cứ một lần đặt chân đến đi, bạn sẽ thích ngay.
Đôi khi những chuyến du lịch của tôi là thế, như một tay phượt nào đấy đã từng nói: đi chơi đâu hẳn là đi chơi, đôi khi chúng ta muốn đến một nơi nào đấy du lịch nhưng đó chỉ là cái cớ vì thực chất cả quãng đường ta đi đến đó đã là một chuyến du lịch rồi! Ngắm một cánh đồng, một đám mây, một bầy chim hay may mắn hơn, ta có thể chiêm ngưỡng được dáng hình của một cô thôn nữ. Đó là lý do mà tôi luôn chọn xe máy làm phương tiện đi du lịch của mình, tuy nhiên đi xe máy đi Sa Đéc ngắm hoa thì không vui, vì nếu thế ta không thể quá giang một chuyến ghe chở hoa đang xuôi dòng về thành phố….
Tết, Kim Anh về quê, chỉ còn lại Uyển Văn và một đống thời gian rảnh rỗi, đành dẫn em đi chơi thôi, sau cái vụ Đà Lạt thì em cũng tởn, không dám đòi đi đâu xa nữa, lòng vòng Sài Gòn cũng chẳng còn chổ nào mà đi nữa, vậy mới chán. Ai đã ở Sài Gòn vào mấy dịp tết thì sẽ hiểu, đường xá vắng tanh, lâu lâu mới có một chiếc xe chạy qua, nhà nào nhà nấy đóng cửa im ỉm, đúng thật chẳng có cái tết nào chán bằng cái tết Sài Gòn cả.
Ngồi một mình trong phòng, chợt nhớ Hạnh một chút, còn nhớ Kim Anh thì quay quắt. Tôi nhớ em thật, bao nhiêu tin nhắn của em tôi đều giữ lại để lâu lâu ngồi một mình lại lấy ra xem, tất nhiên là tôi dùng điện thoại khác, Uyển Văn hay kiểm tra điện thoại tôi lắm. Sao dạo này Kim Anh ít trả lời tin nhắn tôi quá vậy, gọi điện thì cũng không thèm bắt máy làm mấy ngày tết tôi cứ bồn chồn không yên, chẳng làm được chuyện gì, hàng trăm câu hỏi đặt ra trong đầu, chỉ muốn chạy ngay tới quê em thôi! Khổ nỗi tôi không rõ em đang ở đâu nữa, chán thật.
Đêm ngày tôi cứ tìm cách liên lạc, thậm chí là gọi cho bạn bè em nhưng không có kết quả, vẫn là một sự im lặng bao trùm lên chiếc điện thoại, giờ đây tôi chỉ còn liên lạc được với Uyển Văn hoặc Hạnh thôi, cũng ráng nịnh nọt dỗ dành nhưng thấy sáo rỗng quá, tôi cũng không còn đầu óc đâu mà nghĩ ra mấy cái tin nhắn mùi mẫn nữa, cứ một tin nhắn luôn cho hai người, kệ nó cùng một barem trả lời cho dễ. Thỉnh thoảng vẫn qua nhà chở Uyển Văn đi chơi, giống như là nghĩa vụ vậy, mặt tôi lúc nào cũng lầm lầm lỳ lỳ khiến cho em thắc mắc lắm.
– Tết mà mặt anh kỳ vậy!
– Anh đánh bài thua – tôi đành nói dối là vậy.
– Nhiều không anh, để em trả giùm cho!
– Không! Anh tự lo được.
Tôi cứ thế lầm lỳ chở em đi chơi, sực nhớ lại, phải tỏ ra vui vẻ, đành giả vờ cười nói suốt buổi cho em vui vậy. Em cũng không nghi ngờ gì tưởng tôi thua bài thiệt. Còn tôi vừa lái xe vừa tự hỏi: Kim Anh làm gì mà trốn tôi vậy!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Xin lỗi tình yêu |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Tâm sự bạn đọc, Truyện sex ngoại tình, Truyện sex phá trinh, Truyện teen |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 29/12/2016 06:06 (GMT+7) |