Truyện sex ở trang web truyensex.moe tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Trang web truyensextv.cc là trang web dự phòng của website truyensex.moe, truyện ở đây update muộn hơn so với truyensex.moe tầm một ngày.

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1 » Phần 41

Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1 - Dịch giả Meode

Website chuyển qua tên miền mới là: truyensex.moe, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Phần 41

Không lâu lắm, đã tiến vào bên trong Hồ Điệp cốc, loáng một cái hai năm, nơi này vẫn đẹp như vậy, từ xa xa mấy gian nhà tranh của Hồ Thanh Ngưu đang bay khói bếp, nghĩ đến chắc là 3 tên tiểu đồng đang làm điểm tâm.

Lững thững bước đi, trong lòng suy nghĩ, nếu bọn họ nhìn thấy mình, chắc là sẽ bị doạ cho sợ gần chết, vì thế nào cũng cho rằng mình hai năm trước đã rơi xuống vực sâu chết rồi!

Ha ha..vậy cứ xem như là ban ngày có quỷ hồn qua lại, có nên đi tìm một bộ bạch y, tạo thành hình quỷ đến dọa bọn họ đây?

Đi tới một cái sườn dốc nhỏ phía trước, thì thấy có cái đống đất u lên, phía trước có cắm một cái mộc bài, đi lên trước nhìn, trên mộc bài lại viết “Trương Siêu Quần chi mộ”….

Trương Siêu Quần vội vàng “phì” một tiếng.

“Phỏng chừng là tiểu quỷ Trương Vô Kỵ làm mộ gió cho ta đây, nhìn thấy không có may mắn gì hết.”

Hắn liền nhổ tấm mộc bài lên, phá thành hai đoạn, bỏ trên mặt đất.

– Này! Từ đâu tới mà lỗ mãng phá hủy phần mộ của người.

Một người thiếu niên lớn tiếng hô quát, nhanh chóng chạy tới.

Trương Siêu Quần vừa quay đầu lại, thiếu niên kia đầu tiên là sững sờ, chợt la to một tiếng:

– Á…..! Quỷ… có quỷ!

Trong tay ném lấy cái giỏ trúc, quay đầu bỏ chạy.

Trương Siêu Quần thì nhận ra hắn, đó là một trong 3 tên tiểu đồng của Hồ Thanh Ngưu, cách đây hai năm khi mình lọt xuống vực thẳm ở Thanh Ngưu Sơn, hắn cũng có mặt ở đó….

Lắc đầu nở nụ cười, không nhanh không chậm y theo sát hắn hướng về phía căn nhà tranh bước đi, tên tiểu đồng chạy trốn vào trong căn nhà, một lúc sau khi, từ trong căn nhà lao ra một đám người, trong tay ai cũng cầm đao kiếm, hắn ngẩn người, Hồ Điệp Cốc của Hồ Thanh Ngưu từ khi nào mà chứa chấp nhiều người như thế này?

Lập tức tỉnh ngộ nhớ ra, chỉ sợ là những người kia đã bị Kim Hoa bà bà cố ý gây cho thương tích rồi chỉ đường cho đến Hồ Điệp Cốc.

Trương Siêu Quần không chút hoang mang, nhìn thấy một thiếu niên mi thanh mục tú, ngờ ngợ chính là Trương Vô Kỵ, nên lớn tiếng hỏi:

– Các ngươi ngay cả ta cũng không nhận ra sao?

Thiếu niên kia ngẩn ngơ, yên lặng nhìn Trương Siêu Quần, bỗng nhiên sắc mặt thay đổi, nói :

– Ngươi là người! Không phải là quỷ, ngươi là Siêu Quần đại ca!

Nói xong liền nhào tới.

Trương Siêu Quần thầm nghỉ “ Đương nhiên là người, quỷ thì làm sao có như thế anh tuấn như vậy được?”

Trương Vô Kỵ đem hắn ôm chặt lấy….

– Siêu Quần đại ca, đại ca bây giờ cao lớn quá? Vẫn khỏe mạnh chứ? Đại ca…đại ca không chết sao? Mọi người đều cho rằng đại ca chết rồi, đều khóc rất thương tâm, chính ngay cả Hồ tiền bối cũng lắc đầu thở dài thương tiếc…

Trương Vô Kỵ giờ đã trưởng thành nhưng so với Trương Siêu Quần vẫn thấp hơn nửa cái đầu, hắn giống như một hài tử hài, líu ra líu ríu không ngớt, quần hào nhìn thấy vô sự không có việc gì, liền quay trở về trong căn nhà tranh.

Trương Siêu Quần thấy hắn cùng mình thân thiết, nhưng trong lòng thì nghĩ, đợi ta đem hết tất cả những người yêu thương ngươi chiếm đoạt đến, cũng không biết ngươi có còn chú ý đến ta không nữa !

– Vô Kỵ ngươi cũng lớn hơn rất nhiều, những người này là ai? Sao lại ở chỗ này?

Trương Vô Kỵ mặt mày đăm chiêu, nói:

– Những người này là người của phái Không Động, còn có Thần Quyền môn, Cái Bang cùng phái Hoa sơn, bọn họ bị Kim Hoa bà bà đả thương, đên đây để van cầu Hồ tiền bối chữa bệnh, nhưng chính bản thân của Hồ tiền bối lại đang bị bệnh…..

Trương Siêu Quần đương nhiên sớm biết những người này là thần thánh phương nào, nhưng nếu mình không hỏi, đến lúc đó tự nhiên nói ra, há không phải là mình biết trước sao? Lúc đó phải giải thích này kia rất là phiền.

Quả nhiên, mười mấy người này đến từ các môn các phái khác nhau, bị Đại Ỷ Ty đã thương lại chỉ điểm bọn họ tìm đến Hồ Thanh Ngưu trị liệu, Hồ Thanh Ngưu trong nhà có hãn thê, ở ngoài thì có thù địch, làm sao mà dám đích thân chịu trị liệu?

Nhưng trong bóng tối ông ta lại chỉ điểm cho Trương Vô Kỵ, chữa trị cho bọn họ đã 4- 5 ngày nay, những người này thương thế từ từ bớt nhiều, đối với vị tiểu thần y này bây giờ nói gì nghe nấy, cho nên vừa rồi liền nhất hô bá ứng đi ra bắt “quỷ”….

Trương Siêu Quần biết, Hồ Thanh Ngưu chỉ là làm bộ sinh bệnh, trong nhà còn có một người vợ đang ẩn núp, không biết thời điểm nào thì bà sẽ ra tay hạ độc với những người chính phái này.

Lâu nay hai vợ chồng giận dỗi tranh nhau hơn thua, cái kia là tiên y Hồ Thanh Ngưu, lão bà là độc tiên Vương Nan Cô thì không chịu bại dưới tay trượng phu, nhưng cũng lo lắng những người này sau khi được chữa khỏi thì Kim Hoa bà bà không tha cho Hồ Thanh Ngưu.

Nữ nhân này, cũng thật là có tính cách, Trương Siêu Quần cảm khái, đột nhiên nghĩ đến, sao lại không thấy Kỷ Hiểu Phù phái Nga Mi?

Đang muốn hỏi Trương Vô Kỵ, chợt tỉnh ngộ, làm sao mà có thể hỏi được, mình không phải là thần tiên biết trước, làm gì vừa mới tới liền biết Kỷ Hiểu Phù cũng ở đây?

Xa xa bỗng nhiên truyền tới một giọng nói non nớt.

– Vô Kỵ ca ca, Vô Kỵ ca ca! Xem muội bắt con hồ điệp đây này!

Trương Siêu Quần quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một tiểu cô nương còn nhỏ, lộ ra cánh tay trắng như tuyết tròn trỉnh, giơ lên một con hồ điệp màu hồng đen hưng phấn chạy vội tới.

Cách xa tiểu cô nương này hơn 10 trượng có một cô nương vóc dáng thanh mảnh theo sau.

Trương Siêu Quần ngay tức khắc nhận ra được, cô nương đó là Kỷ Hiểu Phù, còn tiểu cô nương hoạt bát đáng yêu chính là Bất Hối, cũng chính tiểu cô nương này làm cho Trương Siêu Quần ký ức chưa phai, khi nhìn thấy tiểu cô nương ngây thơ, không khỏi cảm khái, một nụ hoa xinh xắn như thế, ai có thể nghĩ tới sau này lại gả cho một người đàn ông ngang với tuổi phụ thân mình? Trương Siêu Quần cũng thấy bất mãn giùm cho Bất Hối …

– Bất Hối muội muội, đây là tiểu sư thúc của ca ca đây.

Trương Vô Kỵ phụ thân là Trương Thúy Sơn, đứng hàng thư năm trong Võ Đương thất hiệp, Trương Siêu Quần được Trương Tam Phong nhận làm đệ tử, thì sẽ xếp hạng cuối cùng, luận theo bối phận, xem như là ngang với Trương Thúy Sơn, do đó tuy là Trương Vô Kỵ trong miệng không gọi hắn là tiểu sư thúc, nhưng trong lòng phải ngầm thừa nhận.

Bất Hối cười khanh khách nhào vào trong lòng Trương Vô Kỵ, đôi con ngươi như thạch anh đen, tò mò nhìn Trương Siêu Quần, nói

– Vô Kỵ ca ca, vị đại ca này thật là cao to a.

Trương Siêu Quần thấy tiểu cô nương này tuổi còn ngây thơ cực điểm, thầm nghĩ đến sau này phải lấy Ân Lê Đình, cho nên cũng không có bao nhiêu hảo cảm.

– Đại ca ca là tiểu sư thúc của Vô Kỵ ca ca, vậy đại ca ca so với huynh ấy ai lợi hại hơn?

Dương Bất Hối đi tới trước mặt Trương Siêu Quần, như là một tiểu đại nhân khệnh khạng hỏi.

Lúc này tiểu cô nương đứng mới tới bên hông của hắn, Trương Siêu Quần đột nhiên cảm giác thấy chính mình có chút buồn cười, tiểu cô nương này nhỏ bé như vậy, thế mà mình bây giờ lại có khúc mắc với tiểu cô nương này về chuyện nhiều năm sau làm gì?

Hắn mỉm cười, sờ sờ lên cái đầu lông xù đầu, nói:

– Bất Hối, có phải là Vô Kỵ bắt nạt muội muội à? Nếu sau này hắn có bắt nạt muội muội, hãy âm thầm nói cho đại ca ca biết, ta sẽ giúp cho muội muội đánh vào cái mông của hắn có được không?

Bất Hối cười khanh khách nói

– Đại ca ca là người tốt, đại ca ca đánh vào cái mông của huynh ấy.

Nói xong tiểu cô nương đưa hai tay, bi bô:

– Đại ca ca ôm muội muội một cái!

Trương Siêu Quần hơi bối rối, tuy rằng chỉ là một tiểu cô nương nhỏ tuổi, nhưng dù sao cũng là nữ nhân, hơi một do dự, thấy trong đôi mắt Bất Hối một mảnh trong suốt, liền không chần chừ nữa, cúi người xuống đem Dương Bất Hối bế lên, không ngờ Bất Hối thật nhanh ở trên mặt hắn hôn lên một cái, một luồng nồng nặc sữa non chui thẳng vào lỗ mũi hắn.

– Muội muội hôn Vô Kỵ ca ca một cái, Vô Kỵ ca ca liền đem mẫu thân chữa khỏi vết thương, muội muội hôn đại ca ca một cái, đại ca ca giúp muội muội đánh vào cái mông của Vô Kỵ ca ca!

Trương Siêu Quần cười ha ha, nói:

– Vô Kỵ ca ca giúp mẫu thân muội muội chữa khỏi bệnh, sao lại còn muốn đánh cái mông hắn vậy?

Hắn ôm thân thể còn bé xíu của Bất Hối, một cái tay nâng cái mông nho nhỏ, hoạt non mềm nộn, trái tim lại phù phù nhảy lên…nguy rồi …nguy rồi…. Trương Siêu Quần a Trương Siêu Quần, ngươi chưa từng thấy qua tiểu cô nương sao?

Lúc này, Kỷ Hiểu Phù từ xa đã đi tới, nhìn thấy một nam tử cao lớn xa lạ ôm nữ nhi mình, chưa đến nơi đã nghe nữ nhi cười khanh khách, thật là hài lòng, nam tử kia khuôn mặt bị cái đầu nho nhỏ của nữ nhi che kín, nên không nhận ra là ai, nhưng cái dáng người cao to, lại làm trong lòng nàng đột nhiên nhói lên, chẳng lẽ là hắn đã quay trở về thăm nữ nhi của mình?

Kỷ Hiểu Phù trên mặt trắng bệch, phương tâm run rẩy dữ dội, hắn… hắn đã ôm nữ nhi của mình rồi! Hắn tại sao lại đến?

Đột nhiên, con gái quay đầu kêu lên:

– Mẫu thân, tiểu sư thúc của Vô Kỵ ca ca đến rồi!

Kỷ Hiểu Phù đến lúc này mới nhìn thấy diện mạo Trương Siêu Quần, người này không có nét anh tuấn oai phong bằng hắn, chỉ có vóc dáng thân hình là y hệt, cũng là cao to như vậy, cũng là đôi mắt linh động sáng ngời cực điểm, chỉ có điều đây là một người chưa tới hai mươi tuổi.

Kỷ Hiểu Phù trấn định tâm thần, mỉm cười bước đến hỏi:

– Ngươi là….?

Trương Siêu Quần thấy nàng tú lệ không giảm so với năm đó, vẫn là da thịt trắng hơn tuyết như trước kia, long lanh vẫn như cũ, cười nói:

– Kỷ sư tỷ không nhận ra tiểu đệ sao?

Kỷ Hiểu Phù ngẩn người ra, đột nhiên nhớ tới năm đó ở khi ở trong rừng vây công Bành hòa thượng, một người thiếu niên dũng cảm tự xưng là đệ tử Võ Đang đứng ra, nàng hơi ngờ ngợ thì ra chính là hắn, mấy năm không gặp, cao lớn hơn rất nhiều, không thể nhận ra được.

– Hóa ra là ngươi! Ngươi lại cao lớn hơn trước rất nhiều.

Kỷ Hiểu Phù vui vẻ nói, nhưng vừa nhìn qua Bất Hối, lập tức lúng túng, trước mắt mọi người nàng vẫn là một cô nương chưa có gả thân, nhưng giờ lại dẫn theo nữ nhi, Trương Vô Kỵ tuổi còn nhỏ thì không cần phải giải thích cũng không làm sao, còn thiếu niên này lại là sư đệ của vị hôn phuphải nói làm sao đây? Nàng vừa thẹn lại quẫn, trên mặt ửng lên màu đỏ như son.

Trương Siêu Quần vẫn bình thản, cười nói:

– Kỷ sư tỷ, vẫn xinh đẹp giống như trước đây, không có chút nào thay đổi, đây là hài tử của tỷ à? Tiểu cô nương rất đáng yêu.

Nói xong hắn đem Bất Hối nhẹ nhàng thả xuống.

Hắn chỉ là thuận miệng nói chuyện, nhưng lại làm cho Kỷ Hiểu Phù càng thêm lúng túng, một bên là Trương Vô Kỵ tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng đương nhiên chẳng phải là không biết, Kỷ cô cô của hắn chưa có lập gia đã sinh hài tử, đó là một sự tình không tốt để nói ra ở đây, nên y liền nói:

– Siêu quần đại ca, Kỷ cô cô cũng đang bị thương, đừng đứng ở bên ngoài nói chuyện, chúng ta vào trong nhà đi thôi.

Trương Siêu Quần thấy biểu hiện của Kỷ Hiểu Phù, cũng biết nàng đang suy nghĩ cái gì, nên theo bọn họ đi xuyên qua cái sân nhỏ tầm 5- 6 trượng, ở mé ngoài có một cái nhà tranh nhỏ, ba người đều không nói lời nào, chỉ có Bất Hối ngây thơ vui vẻ một tay nắm Trương Vô Kỵ, một tay nắm Trương Siêu Quần, nhảy nhót lung tung..

Trương Siêu Quần là người đầu tiên đánh vỡ không khí trầm mặc, nói:

– Từ biệt đã có 2 năm, Kỷ sư tỷ thời gian qua đã trải qua như thế nào?

Kỷ Hiểu Phù nghe hắn hỏi, cũng muốn kể cho hắn nghe, từ ngày cùng với Đinh sư tỷ ở trên trấn nhỏ, e sợ Đinh sư tỷ mật báo với sư phụ, nên không dám trở lại phải âm thầm bỏ đi, chịu đựng không biết bao nhiêu là sự tủi nhục, một mình mang theo Bất Hối sinh hoạt cho qua tháng ngày, đột nhiên phát hiện tín hiệu bản môn triệu hoán toàn bộ đệ tử, nên nàng mới quay về thì gặp Kim Hoa bà bà đả thương, rồi phải đi tới nơi hồ Điệp Cốc này, biết bao gian khổ mà không biết nói cùng với ai.

Cười khổ một tiếng, Kỷ Hiểu Phù nói:

– Cũng không có sao, cũng bình thường thôi..

Trương Siêu Quần cũng không nói toạc ra, nhớ tới Đinh Mẫn Quân, lại không tiện hỏi thăm, nhất thời trầm lặng, rồi nói chuyện phiếm vài câu, khuyên nhủ nàng cố gắng dưỡng bệnh, liền cùng với Trương Vô Kỵ đi ra khỏi căn nhà tranh, Kỷ Hiểu Phù thấy hắn không có chỉ trích chính gì mình, trong lòng từ từ chậm rãi yên ổn.

Đi đi ra bên ngoài, Trương Vô Kỵ bỗng nhiên thấp giọng nói:

– Siêu quần đại ca, huynh đã đến thì tốt quá, tiểu đệ thấy ở mi tâm của Kỷ cô cô mơ hồ có một tầng hắc khí, chỉ sợ là chất độc lại phát tác ra, hồi sáng sớm nghi rằng thương thế của Kỷ cô cô, vội bắt mạch thử, rồi bảo Kỷ cô cô nhổ ít nước bọt, hòa vào bách hợp tán để khám xem, quả nhiên là thấy độc khí trong người lại mạnh hơn trước, nên thắc mắc vô cùng, tiểu đệ đang muốn đi hỏi Hồ tiền bối, nhưng tiền bối vẫn còn chưa có tỉnh lại, huynh nói tiểu đệ phải làm sao đây?

Trương Siêu Quần nói:

– Ngươi là tiểu thần y, còn ta không phải, ngươi sao lại hỏi ngược lại ta?

Trương Vô Kỵ ngại ngùng nói:

– Cái gì mà là tiểu thần y, đó là do bọn họ gọi lung tung.

Trương Siêu Quần thầm nghĩ:

“ Việc này đương nhiên là do lão bà của Hồ Thanh Ngưu giở trò quỷ”

Lập tức, liền vỗ ngực bảo đảm, nói là chính mình có biện pháp, hôm sau sẽ có đáp án rỏ ràng.

Trương Vô Kỵ tuy rằng không hiểu rõ lắm, nhưng đối với tiểu sư thúc này lớn hơn mình 5-6 tuổi rất là tín nhiệm, nên cũng không hỏi thêm nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Danh sách truyện cùng bộ:
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 2
Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 3
Thông tin truyện
Tên truyện Ỷ thiên đồ long ký - Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Tình trạng Chưa xác định
Ngày cập nhật 16/12/2017 12:59 (GMT+7)

Mục lục truyện của Dịch giả Meode

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - ảnh sex - phim sex nangcuctv - Facebook admin

Thể loại





Top 100 truyện sex hay nhất

Top 4: Cô giáo Mai
Top 5: Cu Dũng
Top 14: Số đỏ
Top 22: Thằng Đức
Top 25: Gái một con
Top 30: Thằng Tâm
Top 41: Cô giáo Thu
Top 43: Vụng trộm
Top 52: Xóm đụ
Top 66: Diễm
Top 72: Tội lỗi
Top 74: Dì Ba
Top 76: Tình già
Top 77: Tiểu Mai
Top 79: Bạn vợ
Top 85: Mợ Hiền
Top 90: Tuyết Hân